Bành Hạo Vũ nhìn thấy Trần Uy đến, hắn liền lợi dụng sườn dốc mà lùi lại một bước.
Sở Thiên Tầm cũng theo đó mà buông tay ra.
Trần Uy thay đổi gương mặt tươi cười, xoa cái đầu trọc của mình, vươn tay về phía Sở Thiên Tầm: "Em gái Thiên Tầm, nữ thần à! Tới Nga thành sao lại không nói với tôi một tiếng, để tôi bảo mấy người anh em đến đón gió tẩy trần cho em."
Hắn hừ một tiếng với Bành Hạo Vũ: "Đừng để ý cái tên ngốc đó, hắn làm gì có văn phòng? Đó chỉ là một cái ổ chó tự phong mà thôi. Mọi người là vừa mới đến sao? Còn chưa có chỗ đặt chân đúng không? Đi, đến chỗ của tôi đi, chỗ tôi rất lớn, cái gì cũng có."
Sở Thiên Tầm không nắm tay hắn, cũng không tỏ vẻ đặc biệt lạnh lùng, mỉm cười nói với hắn: "Cảm ơn ý tốt của anh, chúng tôi tự tìm chỗ là được."
Ý cười trên mặt Trần Uy không thay đổi, trong lòng lại âm thầm nhổ nước bọt,
Người phụ nữ này nhìn qua tuổi tác cũng không lớn lắm, lại vô cùng gian xảo không nhìn thấu được, đúng là khó chơi. Muốn mượn lúc cô chưa quen với nơi này để lôi kéo xem ra có chút khó.
Lúc Trần Uy đi ra, Bành Hạo Vũ liền cảm thấy hối hận.
Trong căn cứ này có rất nhiều thế lực lớn nhỏ kéo bè kết phái, thế lực của hắn và Trần Uy đều ngang ngửa nhau, bình thường đối với nhau nhìn nhau đều không vừa mắt.
Lúc hắn phát hiện nhóm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-chi-ma-chung-hang-lam/2672304/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.