Linh khí hiện tại không thể hấp thu, Sở Hàn chỉ còn cách mở cửa thả từng con vào, cứ thế giết đến khi cơ thể khô kiệt linh khí.
Đám người được cứu gom lại thành một nhóm ngồi co ro trong góc, ăn thức ăn trong cửa hàng, ánh mắt chưa nguôi đi vẻ hoảng sợ.
Trong phòng nằm la liệt mấy chục xác thú nhân, Sở Hàn thương tích đầy mình nhưng không đáng lo. Hắn ngồi ở một góc khác, hấp thu số tinh hạch kiếm được.
Đám người nhanh chóng ngủ thiếp đi, một đêm trôi qua, Sở Hàn đã khôi phục hoàn toàn thương thế, thực lực đạt tới cấp 1 đỉnh phong.
6h sáng, đám người vẫn còn chìm trong giấc ngủ, Sở Hàn đã sớm tỉnh dậy, đang xếp bằng ổn định cơ thể.
"Rầm" một tiếng, đám người giật mình tỉnh dậy, nhìn thấy trên cửa kính một vết nứt nhỏ. Một đầu chó hoang dị biến đang cố sức tông vào cửa kính.
Đám người hoảng sợ lùi lại, một cô gái trong đó la lên
"Anh làm gì đó đi chứ, nếu không chúng ta chết hết bây giờ"
Mọi người cũng nhìn Sở Hàn, ở đây cũng chỉ hắn có năng lực chống lại nó.
Đây là lần đầu tiên có người nói chuyện với hắn, cảnh hắn giết hai người hôm qua vẫn rõ như in. Một câu không hợp lập tức giết người, bởi vậy từ tối qua đến giờ không một ai bắt chuyện. Sợ hãi mới khiến cô gái dám lên tiếng với hắn.
Sở Hàn vẫn đang quan sát con thú chợt cười to
"Không tìm mà tự đến, đỡ tốn công ha ha".
Sở Hàn tiến tới cửa, mở cửa ra. Đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-chi-huyen-ma-trung-sinh/4606798/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.