Gần tháng tư, mặc dù đã là đầu mùa xuân nhưng không khí vẫn mang theo hơi lạnh. Tại Nhàn Vân Cư, do không có người kể chuyện trên khán đài nên có vẻ hơi quạnh quẽ, nhưng các vị khách thích uống trà lại rất suиɠ sướиɠ với bầu không khí này.
Tần Tấn ngồi bên cửa sổ, một bình trà thảo mộc, hai phần điểm tâm đặt trên bàn. Cô có vẻ trầm mặc một chút, đôi mắt trong veo, ngồi yên một chỗ.
Thương nhân là phải sành sỏi việc nhìn mặt nói chuyện, từ những cái nhỏ mà nhìn ra cái lớn. Thịnh Nặc đã nhìn thấy điểm thiếu sót của Tần Tấn từ sớm, nên khi mời quan Đốc sát trò chuyện tại nhã gian, "bà" cố ý dặn dò cô ngồi ở sảnh để trau dồi thêm.
Tần Tấn nghiêm túc làm theo lời của "bà" nhưng cũng nhìn không ra cái gì, ngồi lâu, thân thể không khỏi bị cứng ngắc nên cô khẽ nhúc nhích người. Cô lấy một cái bánh bao con thỏ trong đĩa, vừa cắn một miếng thì lớp da bánh mềm mại đàn hồi, phối hợp với lớp nhân thơm ngọt khiến mắt cô sáng lên. Cô lại cắn thêm hai ba miếng để giải quyết đồ ăn trong tay, lại uống thêm mấy ngụm trà nóng, thở ra một hơi thật dài, cả người phấn chấn hẳn lên. Ăn ngon quá, nhìn trong đĩa còn lại một chút, cô tính toán sau khi tan việc nhất định phải tới nơi này mua một chút mang về nhà để cho Ân Huệ nếm thử.
Thịnh Dục đi vào quán trà nhà mình, thấy Tần Tấn ngây ngốc nhìn điểm tâm trên bàn bèn mỉm cười, trực tiếp đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tan-chi-hao/1022441/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.