"Hít..." Đầu ngón tay nhói nhói, khăn lụa màu trắng nhuộm một đóa mai đỏ. Cho ngón tay vào miệng hút máu bẩn ra , Ân Huệ nhíu nhíu mày, chẳng biết tại sao hôm nay nàng luôn cảm thấy hơi bồn chồn không yên.
Hay là người ấy có chuyện gì?
Trong lòng nàng giật mình, xí xí xí, chỉ là đoán mò.
Không có tâm trạng làm việc, Ân Huệ thả khung thêu trong tay xuống, đi đến bên giường nhỏ, vật nhỏ kia đang nghiêng đầu ngủ say sưa. Bàn tay còn chưa chạm đến khuôn mặt nhỏ mềm mại thì chiếc miệng xinh xắn như như anh đào đột nhiên mở to, phát ra tiếng cười nhẹ nhàng. Không biết "bà" giấc mơ dạy cục cưng điều gì mà bé đắc ý như thế.
Ân Huệ chăm chú nhìn khuôn mặt nhỏ mum múp thịt, lông mày tơ của bé mặc dù còn thưa nhưng đã có thể nhìn ra hình dáng sau này, đôi mắt nhỏ dài nhắm chặt, cái mũi nhỏ hít ra thở vào. Thật là quá đáng yêu không nói ra lời.
Nhìn bé một chút, Ân Huệ ánh mắt có chút sâu. Từ khi có đứa trẻ, điều mà nàng chưa từng nghĩ tới bây giờ thỉnh thoảng lại xuất hiện trong đầu nàng. Nếu A Tấn là nam thì con của hai người sẽ như thế nào nhỉ? Chỉ sợ bây giờ con đã biết chạy, biết nhảy, biết gọi cha gọi mẹ rồi. Tướng mạo tốt nhất giống chính mình, tính tình nhất định phải giống A Tấn. Nhưng, hình như tính tình vậy thì hơi thua thiệt...
"A~~" Tiếng của "mèo con" vang lên.
Ân Huệ nhịn không được phì cười một tiếng, ông trời đã ban cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tan-chi-hao/1022438/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.