Trở về phòng, Ân Huệ kéo tay áo lên, nghiêm túc quét dọn nhà mới mà nàng đã thu dọn rất sạch sẽ, giặt những bộ quần áo chưa hề dính bẩn. Nàng đã sớm chuẩn bị tốt cơm canh, nhưng làm xong mới nhớ mãi đến ban đêm người yêu mới trở về.
Ngày hôm nay qua đi một cách rất đặc biệt.
Thời gian lúc bận rộn trôi qua như bay, nhưng nếu nàng ngẫu nhiên dừng lại nghỉ ngơi thì sẽ dâng lên sự tưởng niệm cùng lo lắng. Lúc này người ấy sẽ đang làm gì, ngày đầu tiên đi làm có bị người khác khi dễ hay không, người ấy làm việc có mệt mỏi không?
Ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, nàng không nhịn được oán hận trong lòng vì sao ngày trôi qua lại chậm như vậy.
Rốt cục sắc trời cũng từ từ tối đi.
Ân Huệ lắng tai nghe động tĩnh, một lần lại một lần không nhịn được mở cửa nhìn ra ngoài. Nếu không phải trước khi đi người yêu đã liên tục căn dặn, nàng hận không thể đứng ở góc đường đợi người ấy.
Cũng may, người luôn quan tâm, cẩn thận kia không để nàng chờ đến trời tối.
Mở cửa, nàng nhìn thấy trán người ấy có lớp mồ hôi mỏng, mặt đỏ ửng lên, cố gắng ổn định hơi thở. Trái tim bất an một ngày cuối cùng cũng an ổn trở lại, Ân Huệ chủ động giữ lấy tay của Tần Tấn, nở một nụ cười xinh đẹp nhất dành cho chị ấy, dùng âm thanh ôn nhu nhất nói ra một câu: "Người đã về."
Trong nháy mắt, đôi mắt người ấy loé sáng, gương mặt hơi có chút mỏi mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tan-chi-hao/1022434/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.