Hôm đó hành động lúc rút lui của anh, không cẩn thận để lộ sơ hở, bị người ta theo dõi, lúc đó trên người anh mang theo “đồ” của đối phương, nếu như bị tìm ra chắc chắn sẽ bị lục ra.
Anh nhanh chóng bước ra khỏi cửa khách sạn, tùy tiện chọn một cửa xe chưa khóa đang chờ khách, tiến lên mấy bước mở cửa xe hàng ghế sau lách người vào trong.
Anh ngồi phía sau ghế lái, đưa tay nhấn vào huyệt ngủ ở phần cổ của tài xế, không dùng sức, chỉ trầm giọng lên tiếng: “Xin lỗi, cho tôi mượn chỗ nấp vài phút, sẽ không hại anh.”
Đối với một thành phố sòng bạc mà nói, loại sự cố này cũng không xem như đáng sợ, tài xế rất bình tĩnh không lên tiếng. Thậm chí còn nhìn về hướng khách sạn.
Có mấy người đàn ông khỏe mạnh từ cổng khách sạn chạy ra, đang cảnh giác đánh giá dòng người xung quanh, thậm chí còn đưa tay kéo người đi đường đến một bên kiểm tra.
Cũng trong lúc này, cửa ghế sau bị mở ra, hương thơm ngọt thoang thoảng ùa vào, giống với mùi hoa anh đào lại giống với mùi bưởi ngọt.
Thu Tự co ro ở đó, kéo mũ lưỡi trai trên đầu thấp xuống, chỉ từ dưới mũ và cánh tay nhìn về hướng đối phương. Anh nhìn thấy gương mặt quen thuộc của cô gái, cô ngây người nhìn anh một cái, lập tức phản ứng lại, quay đầu nhìn về hướng khách sạn.
Hai, ba giây do dự nhưng lại cực kỳ dài với Thu Tự. Bất kể là cô hốt hoảng thét lớn hay là trực tiếp gọi người bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-sung-nam-lang/3891508/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.