Tiệc buffet trên bãi cỏ, nghệ sĩ và nhân viên công tác cùng nhau chúc mừng đóng máy bộ phim, cũng không còn có cơ hội nào tốt hơn lúc này nữa. 
Trong vòng nửa giờ đồng hồ Thư Tự có mặt trong buổi tiệc, cô ta lấy cơ hàn huyên đã lâu không gặp, hỏi anh giờ giấc, nhờ anh giúp cô ta chụp ảnh với nhân viên công tác khác…. Đủ loại chuyện vụn vặt để tạo cảm giác tồn tại. 
Nhưng mỗi lần cô ta đều hứng khởi đi đến mà ủ rũ quay về, cảm giác như ném mị nhãn cho gã mù xem vậy. 
“Anh ta nhất định là gay!” Từ Ninh cũng chỉ có thể than thở mấy câu với trợ lý nhỏ nhà mình, “Chị như thế này, dù cho chị không phải mẫu người anh ta thích, thì ít nhất cũng không đến mức đến cả một ánh mắt cũng không thèm nhìn chứ!” 
Cảm giác thất bại quá mức mãnh liệu làm cho Từ Ninh hăng máu, tầm mắt vẫn luôn dán lên người Thu Tự, cũng vì thế mà cô ta lập tức nhìn thấy sự biến hóa của anh. 
Giống như trong một khoảnh khắc, đáy mắt lạnh nhạt kia bỗng nhiên sáng rực, sự lạnh lùng cũng dần bị cảm xúc sâu sắc lấp đầy, xuất hiện cùng với tình cảm ấy còn có sự khắc chế và đè nén. 
Giống như sợ tình cảm quá sâu sắc sẽ dọa sợ ai đó vậy. 
Ai nhỉ? Từ Ninh thuận theo tầm mắt của anh nhìn sang, đầu tiên nhìn thấy Nhạc Đống, sau đó mới nhìn người phụ nữ trẻ tuổi bên cạnh Nhạc Đống. Có lẽ dùng từ cô gái để hình dung sẽ càng chính xác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-sung-nam-lang/3891498/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.