4
Thấy Tần Tiếu vẫn còn đứng nhìn tôi, cô ta bèn đứng dậy, nhẹ nhàng đẩy đẩy cánh tay anh ta: “ Nào, mau dỗ cô ấy đi.”
Anh ta hạ thấp giọng nói: “Được”
Cho dù tôi có khóc cạn cả nước mắt, vẫn không dao động được Tần Tiếu. Nhưng chỉ cần một câu nói của Tống Mạn, anh ta liền chịu thua.
Một cổ buồn nôn mãnh liệt dâng lên từ đáy lòng tôi.
Tôi dùng hết sức nện cây ghi-ta xuống đất, xoay người trở về phòng.
5
Tập đầu tiên của chương trình đêm đó được phát sóng, không ngoài dự đoán, tôi bị mắng lên đầu hot search.
Biên tập cắt câu lấy nghĩa, hơn nữa còn thêm phụ đề dẫn dắt, một màn trong sân kia nhìn qua, thật giống như một mình tôi phát điên, cố tình tìm Tống Mạn gây sự.
Mà cô ta một chút cũng không so đo. Lúc tôi bỏ về phòng thì cô ta đến bên Tần Tiếu khuyên bảo: “Cậu rốt cuộc là có biết yêu đương hay không?”
“Con gái tất nhiên là muốn bạn trai dỗ, vậy mà cậu lại không hiểu”
Tần Tiếu ngồi đối diện cô ta, nghiêm túc nhìn chăm chú, trong ánh mắt lại mang theo chút ý cười: “Được, tôi đi dỗ cô ấy.”
Tống Mạn tỏ vẻ bất đắc dĩ bưng ly nước uống, đột nhiên nhìn thoáng xuống mặt đất: “Đàn ghi-ta còn có thể sửa lại không?”
“Nhất định có thể.”
Khu bình luận đã bùng nổ, phân nửa là fans CP nhiều năm cắn chết không nhả, cầu Tần Tiếu và Tống Mạn gương vỡ lại lành.
“Lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-sinh-2/3002924/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.