Rời khỏi sông Tần Hoài, Phương Khinh Trần chia tay với Lưu Chân, đi thẳng về hướng Tần cung. Đêm đã khuya, hoàng cung càng thêm tĩnh lặng. Vẫy tay cho lui các cung nhân đang định tiến lên hầu hạ, Phương Khinh Trần mỹ mãn ở trong ôn tuyền tắm rửa, mặc một thân áo trong, lại trèo lên long sàng của Tần Húc Phi, ôm chăn mền mềm mại, tâm tình sảng khoái đi gặp Chu Công (đi ngủ).
Đã có kinh nghiệm của những lần trước, thoát khỏi đám người thanh lâu cũng không khó, Tần Húc Phi rất nhanh đã về đến nơi. Đến gần long sàng, nhìn thấy người trên giường đang say ngủ, đầu tóc vẫn còn ướt nhẹp, bất giác nhíu mày, cúi người ngồi xuống bên giường, nhẹ nhàng cầm lấy một đám tóc ướt tản mạn bên gối, vuốt trong lòng bàn tay, từng chút từng chút dùng nội lực hong khô.
Phương Khinh Trần dường như có cảm giác, hé mở mắt, nhìn thấy là hắn, cũng không thèm để ý, càu nhàu một câu lại tiếp tục ngủ. Tần Húc Phi thấy bộ dạng của y như vậy, bất đắc dĩ cười cười, người này vẫn cứ không biết tự chăm sóc bản thân.
Trăng treo giữa trời, mái tóc đen dài cũng dần dần được hong khô, theo kẽ tay của hắn chảy tràn ra khắp giường. Tóc đen dài quá eo mượt mà như tơ lụa. Tần Húc Phi nhẹ nhàng nắm lại bàn tay, như muốn nắm chặt mái tóc đen trong tay. Cảm giác trơn mượt nơi đầu ngón tay, phảng phất như có lông vũ khe khẽ cọ vào lòng, khiến đáy lòng cũng trở nên mềm mại.
Đêm lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-phuong-anh-mat-troi-sau-con-mua/2488290/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.