*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Tiểu Màn Thầu
Beta: MinMin
Trước đó, không hề có báo hiệu nào. Mà hiện giờ, thời tiết dần dần chuyển lạnh, đảo mắt một cái đã đến cuối năm.
Bước vào tháng Chạp, Tần Ngọc Lâu liền đem sổ sách giao lại cho Viên Thị. Thời điểm cuối năm khá bận rộn, nhưng thái độ của Viên Thị rất cương quyết, muốn nàng chỉ cần ngồi đợi gả, những việc trong phủ không cần nhúng tay quá nhiều.
Của hồi môn đã chuẩn bị ổn thỏa, sổ sách cũng đã giao lại cho người khác, những năm qua Tần Ngọc Lâu bận bịu như vậy, cuối cùng cũng đã hoàn toàn được thanh nhàn, cũng không biết có phải vì đã quen bậnrộn với công việc, cho nên giơ lại cảm thấy có chút lạ lạ.
Mỗi ngày thức dậy việc đầu tiên là luôn theo bản năng hỏi xem hôm nay trong phủ có chuyện gì, phải mấtvài ngày, mới dần dần thích ứng.
Hôm nay, trong phòng đốt địa long thật ấm áp, Tần Ngọc Lâu ngủ đến mức hai má phiếm hồng, chỉ càng thấy đêm qua ngủ thật ngon giấc, cả đêm không mộng mị, dường như thoải mái hơn ngày xưa vài phần.
Sau một giấc ngủ một giấc thật ngon tỉnh lại, nhìn thấy vẻ mặt Phương nghỉ mang theo ý cười tiến vào bẩm báo, hoá ra đêm qua tuyết đã rơi.
Tần Ngọc Lâu cảm thấy kinh ngạc, trực tiếp xốc chăn lên, để chân trần đi lên thảm bước về phía cửa sổ,vươn tay mở hé cửa sổ ra, thấy bên ngoài như chỉ trong một đêm gió xuân đến, ngàn hoa như đua nở, thìhoá ra sau một đêm phong cảnh bên ngoài đã nhiễm một màu trắng xoá.
Tần Ngọc Lâu nhìn thấy hứng thú bừng bừng, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-phu-nhan/736834/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.