Editor: Tiểu Màn Thầu
Beta: MinMin
Tiêu di nương cảm thấy hơi sững sờ.
Hai mẹ con nhìn nhau trong giây lát. Lúc này Tần Ngọc Khanh mới nhấc chân chậm rãi đi đến trước mặt Tiêu di nương, bỗng nhiên đưa bàn tay ngọc cầm lấy túi thơm hình trái đào thêu ngũ sắc trên khay, đặt ngay trước tầm mắt tinh tế quan sát một lúc.
Chiếc túi thơm được làm rất tinh xảo, bên dưới còn buộc một dải tơ lụa cùng màu, bên trong phần chóp túi dường như được bỏ cả hoa của cây cam đắng, thoang thoảng toát ra hương thơm ngọt ngào.
Qua từng đường kim mũi chỉ đều thấy được phần tâm ý tròn đầy của người thợ thêu.
Tần Ngọc Khanh nhìn một lát, làm như không có chuyện gì, đặt túi thơm về chỗ cũ.
Một lúc sau, nàng ngẩng đầu lên đưa mắt nhìn về phía Tiêu di nương, nhàn nhạt nói: “Di nương lao tâm khổ tứ, vì lo chuyện hôn sự của nữ nhi chăng? Nếu là vì thế, thì quả thực di nương không cần phải bận tâm cho con đâu, cho dù thái thái không để tâm, thì vẫn còn có phụ thân, không đến mức di nương phải hao tổn tâm sức đi nịnh nọt bên kia…..”
Tần Ngọc Khanh với giọng điệu lạnh nhạt, biểu cảm trên khuôn mặt cũng không khác ngày thường là bao.
Nhưng lọt vào tai Tiêu di nương, lời nói lại có ý tứ khác, phảng phất tia trào phúng mơ hồ.
Trong nội tâm Tiêu di nương thực sự không hề thấy tủi thân mà chỉ cảm giác vô cùng áy náy cùng hổ thẹn.
Sở dĩ tính tình Khanh nhi trở nên lạnh lùng, cao ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-phu-nhan/736801/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.