Nhìn bộ dạng thưởng thức tài nghệ Tuyết Cầm của Lục Giản thì Bạch Noãn ở phía ngoài cửa không bước vào nữa.
Không vì làm phiền hắn cũng vì nàng cảm thấy nàng đang quấy rối đôi uyên ương này, nhưng không phải nàng là nương tử của hắn ư?
Cả Tuyết Cầm cũng nhìn về phía nàng mà lộ ra nụ cười châm chọc, tâm tư của Bạch Noãn không bằng ả cho nên lựa chọn không quan tâm.
Đi về tẩm điện như cũ lại cảm thấy có khúc sáo vang lên cao vút, ghé mắt xuống thì trông thấy nam tử dáng vẻ ôn nhu như ngọc đang ở dưới bóng cây thổi sáo.
Chàng ta từ tốn dừng lại nhìn về phía nàng, nữ nhân dung mạo như trăng như hoa cũng không khác biệt khi còn là người.
"Ti chức tham kiến tiểu thư"
Là quan điện đến bàn việc sao?
Bạch Noãn cũng không thắc mắc nhiều liền bảo chàng ta đứng lên, chỉ có điều mọi người đều gọi nàng là tân nương tử sao người này lại gọi là tiểu thư?
Hạ Văn thấy nàng nhìn chăm chú như vậy cũng không nhận ra chàng ta thì có chút ảo não, quả nhiên quyền năng của kẻ đó không thể xem thường.
Đáng thương nhất không phải nàng sao? Năm lần bảy lượt người trong cuộc đều in dấu chỉ có nàng cứ thế bị người ta tước đi quyền được nhớ.
"Ngươi đến tìm Diêm Đế sao? Chàng ấy đang nghỉ ngơi ta nghĩ đợi lúc nữa ngươi hẵng vào"
Không, ta đến để gặp nàng.
Bỏ ra công sức lẻn vào đây cũng là một quá trình khá rắc rối, dù sao Tu La là địa phận bất tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-tu-cua-diem-de/457678/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.