Nước Dư Hầu
Trấn Chu An
Đều nói cả năm nay khô cằn chẳng có lấy bao nhiêu lương thực ngay cả đất đai cũng khô cằn không làm được gì.
Chịu khổ cũng là nhà nông
Người phụ nữ tứ tuần địu một đứa bé trên vai cực khổ dưới ánh mặt trời như đốt, mồ hôi thấm ướt áo lại làm việc tay chân.
Đứa bé được quấn trong khăn cũng không càn quấy, hai má bầu bĩnh hồng hào hào đáng yêu.
"Bạch nương tử sao lại mang cả đứa bé đi làm việc thế này"
Người vừa đến đào khoai cùng là Chu thẩm thẩm ở cùng trấn, nhìn đứa bé cùng Bạch nương tử bà cũng tội thay, thật là đứa trẻ mới ra đời thì chồng mất sớm cũng chỉ còn một mình lo cho con.
Thời buổi này chỗ nào mà không cần nam đinh trai tráng, một quả phụ đèo theo một đứa trẻ nhỏ chỉ e khó càng thêm khó.
"Chịu thôi ở nhà không có ai trông chừng, đứa bé không thấy mặt tôi lại khóc lớn"
"Da dẻ đứa bẻ cũng đỏ cả lên hay vào nghỉ một chút, cuối buổi tôi sẽ chia cho hai người một ít"
Chu thẩm này cũng quá là trượng nghĩa
"Thẩm làm vậy tôi ngại lắm dù sao lần trước còn vay thẩm ít gạo"
Nhà Chu thẩm trong thôn này tính ra là khá giả nhất vì có con trai giỏi đi buôn nên cuộc sống thấm khá không ít, chỉ là một mình ở nhà cũng cô quạnh nên thường qua lại với Bạch gia.
Bị khuyên nhủ một hồi người mẹ vì thương con nên để vào mái hiên, dù sao đứa bé cũng ngủ an ổn trong chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-tu-cua-diem-de/457661/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.