Tiểu Lan vốn đã xinh đẹp vô cùng, nay lại hai mắt đẫm lệ, làm cho trong lòng không ít người rục rịch, có kẻ không chịu được lên tiếng bênh vực một chút.
“Này, ngươi không thể nhẹ nhàng một chút à!”
“Mẹ kiếp! Không nhanh tay thì nàng sẽ mất máu mà chết, khi đó lấy cái gì đưa cho Hà gia, hay là lấy con gái của ngươi!” Người thôn dân kia quay đầu, ánh mắt hung ác.
Người vừa lên tiếng bênh vực tiểu Lan lập tức ngậm miệng, không dám ho he thêm chút nào.
Đám thôn dân đó cũng chẳng dừng lại lâu lắm, rất nhanh đã khiêng tiểu Lan cùng tên A Đại đó rời đi.
Chẳng ngoài dự đoán, tôi và Vân Tâm lập tức bị kéo theo sau, tôi chỉ biết câm nín, hoàn toàn không biết nên làm gì bây giờ.
Vân Tâm lại càng không phải nói, cô ấy vốn chẳng hề để tâm tới chuyện này.
Làng của bọn họ cũng không xa, trời vừa tối đã về tới làng.
Đám thôn dân bàn bạc một hồi, cuối cùng quyết định sẽ đưa tiểu Lan tới nhà của trưởng thôn, mọi người thay nhau trông coi đề phòng nàng ta chạy mất.
Tôi cảm thấy quả thật đám người này suy nghĩ nhiều rồi, cho dù hiện tại có thả tiểu Lan ở đấy cô ấy cũng chẳng thể chạy đi đâu được, bởi vì chân cô ấy hình như bị thương rồi, có lẽ là bị trẹo, thế nhưng chẳng ai thèm để ý cả.
Sau khi nhốt tiểu Lan vào trong phòng chứa củi, đám thôn dân đó tụ tập lại, bàn về việc cưới gả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-thu-12/2835756/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.