Diễm Linh Cơ ngồi trên đỉnh Tuyết Liên ở Yêugiới, phóng tầm mắt nhìn ra xa chỉ thấy một mảnh khói sương mờ ảo.
Nắng chiều tà rọi lên gương mặt xinh đẹp yêudiễm của nàng khiến đôi gò má của nàng ửng hồng lên, môi đỏ khẽ mở: “Hắn trở vềrồi, ta nghe thấy tiếng hắn triệu hoán ta.”
Vô Song Quỷ đứng bên cạnh nàng cũng mở miệngđáp lại, giọng nói của hắn lại thô sạn nghe như tiếng hai miếng sắt cọ vàonhau, chói tai đến ghê người. Hắn nói: “Đừng để ngài ấy đợi lâu.”
Chỉ thấy mỹ nhân nghiêng lấy tay che miệng cườikhúc khích, giọng nói lanh lảnh dễ nghe như tiếng suối chảy: “Vô Song Quỷ, khoảngthời gian này ngươi ở đâu vậy, sao trên người lại có phật ấn thế này?”
Vô Song Quỷ dơ hai tay bị Huyền thiết trói lạilên trời, tiếng Huyền thiết va chạm vào nhau kêu loảng xoảng, hắn bực bội nói:“Bị một tên đầu trọc tự cho là làm việc tốt giam giữ lại, bắt ta nghe hắn tụngkinh để thanh trừ ma tính của ta…”
Diễm Linh Cơ không khỏi ngạc nhiên: “Có thể bắtđược ngươi, xem ra tên đầu trọc kia cũng sắp thành phật tới nơi!”
Lần này Vô Song Quỷ không đáp lời nàng, hắnnghiêng đầu nghĩ ngợi, dường như nhớ về chuyện gì đó không vui, chỉ thấy hắncau mày, sau đó mới chán ghét nói: “Thực lực cũng tạm được, nhưng còn lâu mới bằngta, chỉ là trên người hắn có phật quang bảo phủ quá đáng ghét nên ta mới khôngmuốn đánh với hắn mà thôi.”
Nghe hắn nói như vậy, Diễm Linh Cơ không khỏinghĩ thầm, để Vô Song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-thu-12/2835685/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.