Lỗ Lạp ăn vận, trang điểm cho Vũ Tiệp giống như công chúa, đặc biệt là hôm nay đã mua không ít quần áo và trang phục đắt giá, Lỗ Lạp chỉ có thể cảm ơn mấy thứ này đã giúp cho Vũ Tiệp có một thân sức quyến rũ và phong cách rất đặc biệt, giúp cho vẻ đẹp của cô càng thêm lan tỏa.
Thiên Uy đang tùy tiện ngồi trên mặt thảm lông, thần thái sáng láng, hai mắt chứa đựng nhu tình, ánh mắt chỉ dừng lại vì một mình cô. Anh nói nhàn nhạt: “Tới đây, nữ nô của tôi!” Vũ Tiệp trừng mắt hạnh, không muốn thuận theo anh, đáp trả: “Không thích.” Cô lại nói tiếp: “Tôi không muốn qua đấy.”
“Đáng chết!” Vũ Tiệp lại dễ dàng khiến Thiên Uy kích động. “Anh đếm tới ba, em mà không tới chỗ anh, đừng quên sáng nay anh đã ‘dạy dỗ’ như thế nào, chẳng lẽ em còn không rõ, thân là nô lệ thì em chỉ có một quyền lợi duy nhất chính là ‘phục tùng’ sao?” Anh tức giận trách cứ. “Em còn muốn anh ‘dạy dỗ’ em một lần nữa sao?”
Nghĩ đến sáng nay, sắc mặt Vũ Tiệp bỗng chốc trắng bệch, cô để ý thấy tay phải của Thiên Uy đã được băng bó lại rồi, không biết là ai đã bôi thuốc cho anh? Không biết vì sao cô lại rất muốn biết được đáp án. Trong lúc cô còn chần chừ, Thiên Uy đã bắt đầu lớn tiếng đếm. “…….. Hai…….”
Cô có chút sợ hãi, run run rẩy rẩy đi về phía anh, còn cách anh ba bước xa thì Thiên Uy đã duỗi tay kéo cô vào. Cô mất trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-nong-bong/2177080/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.