Lỗ Lạp đưa cô gái vào trong để thay quần áo, bà run rẩy nhận cô từ trong tay Thiên Uy, sau đó cúi đầu lui ra ngoài.
Ở trong gian phòng được trang hoàng hào phóng, hoa lệ, Thiên Uy ngồi trên chiếc ghế da lớn đầy khí thế, đưa mắt nhìn đống quần áo kỳ dị cùng với một chiếc vòng thắt ngọc bội.
Vạt áo, đai lưng, ống tay áo rộng, cổ tay áo có may một lớp vải khác màu, bên hông buộc thắt lưng lụa….. Đây là quần áo của triều đại nào? Nghĩ trái nghĩ phải cũng chưa hiểu ra, Thiên Uy đoán rằng cô đến từ Trung Quốc. Nhưng mà….. hình như Trung Quốc Đại Lục bây giờ cũng không còn mặc cổ trang nữa mà!
Lát sau, Harder đi vào bẩm báo: “Thủ lĩnh, bác sĩ đã khám xong, cô ấy……”
“Cô ấy sao rồi? Nghiêm trọng không?”
“Trên người cô ấy có nhiều chỗ bị thương, nhưng không quá nghiêm trọng. Chỉ là cô ấy hít phải quá nhiều khói, phổi, khí quản, cổ họng đều bị thương, có thể sẽ khó nói chuyện một chút.” Harder cẩn thận nói lại lời của bác sĩ. “Bác sĩ muốn cô ấy điều dưỡng nhiều hơn, ăn nhiều mật ong và các đồ ăn nhẹ. Hơn nữa cô ấy cũng không thể chịu được sợ hãi, cho nên cần phải đặc biệt chăm sóc cẩn thận. Hiện giờ cô ấy vẫn còn đang hôn mê.”
Sau khi nghe xong, Thiên Uy lập tức phân phó Harder: “Bảo Lỗ Lạp chăm sóc cô ấy cẩn thận, chuẩn bị nhiều thực phẩm dinh dưỡng cho cô ấy, tất cả đều do Lỗ Lạp toàn quyền phụ trách. Đợi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-nong-bong/2177064/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.