Người đang ngủ cũng có thể đi bộ sao? Hơn nữa còn uyển chuyển nhẹ nhàng như bay, cho đến khi đứng ở một địa phương trên đất đầy lá phong mới dừng lại.
Kỳ quái là, nơi này không trông cây phong thế nào lại có lá phong đây?
Đi vài bước, phía trước có một cái lương đình (chòi nghỉ mát).
Nhìn xung quanh trừ lương đình ra cũng không có chỗ nào khác có thể đi, cho nên liền đi vào. Cho đến khi đứng ở trong lương đình nàng mới phát hiện có một thiếu nữ quyến rũ đang ngồi bên trong, trong tay nàng còn bưng ly trà, nhìn thấy Thẩm Tử An đến gần liền khẽ mỉm cười.
Thẩm Tử An nhìn thiếu nữ tuyệt thế dung mạo trước mặt làm cho nàng có chút say mê, không chỉ gương mặt, chính là dáng người yểu điệu tư thái mê người thật khiến cho người ta phải suy nghĩ miên man, nghĩ nghĩ nếu như mình là nam nhân khẳng định sẽ trực tiếp đụng ngã nàng.
"Ngươi gọi ta?" Thiếu nữ khẽ mỉm cười, Thẩm Tử An cảm giác như mình bị sét đánh hung hăng, một hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại. Đại não bị chập mạch nửa ngày mới khôi phục lại chức năng, sau đó cảm thấy không đúng nói: "Ta gọi tên chính là con báo. . . . . . Chẳng lẽ ngươi chính là. . . . . ." Nghĩ tới đây nàng ngược lại thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc là yêu quái, đã nói nhân loại không thể nào có bộ dáng gieo họa như thế được.
Thiếu nữ gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-moi-ga/2223669/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.