Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
*******************
Nhìn theo bóng lưng Tiêu Tán đi xa, Tiêu Đỉnh thả lỏng thân thể tựa vào đệm, nhẹ nhàng nhếch khóe môi, lộ ra nụ cười lạnh.
Tùy thị trưởng đi tới: " Điện hạ, Hoàng hậu tỉnh rồi. "
" Ta biết rồi, hiện tại đi qua, phụ hoàng bên kia thế nào rồi? "
" Nghe nói buổi sáng mắng Nhị điện hạ một trận, có thể vì chuyện ngày Thú đản sinh kia, Nhị điện hạ còn chưa tra ra kết quả." Lúc Tùy thị trưởng nói lời này, vẫn cúi đầu rũ mắt nhìn mũi chân mình.
" Chúng ta đi thôi, đi về chỗ mẫu hậu. "
Tùy thị trưởng yên lặng lui ra sau lưng gã, cùng gã đi tẩm cung Tô Chu.
Vừa đi vào, chợt nghe thấy tiếng rên rỉ thống khổ của Tô Chu, Tiêu Đỉnh nghe thấy tiếng, bước nhanh đi vào, trên mặt mang theo lo lắng rõ ràng: " Chuyện gì xảy ra, đầu mẫu hậu lại đau sao? "
Tùy thị phụ trách chiếu cố Tô Chu vội vàng mở miệng: " Buổi sáng lúc ăn cơm còn tốt, sau đó Hoàng hậu nói muốn nghỉ ngơi một chút, kết quả đột nhiên bắt đầu đau. "
Tiêu Đỉnh không để ý tới tùy thị thấp giọng nói chuyện, trực tiếp bước nhanh đến trước giường Tô Chu: " Mẫu hậu có khỏe không? "
Tô Chu bởi vì đau đầu tra tấn sắc mặt tái nhợt không có máu, lại bởi vì gầy gò, xương gò má cao vút, sớm không còn dung mạo đẹp như trước, lúc này y không hề tức giận, co rút lông mày, hô hấp dồn dập như tùy thời đều có thể đứt dây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-ga-the-cua-dai-su-tu-nguyen-soai/1027276/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.