Chương trước
Chương sau
Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
**********************
Sáng sớm hôm sau Vương Nhất Bác từ trong phòng đi ra, liền nhìn thấy 0520 đứng chờ ở cửa.
" Có chuyện gì?"
0520 lấy ra hai hộp cơm từ bụng: " Chủ nhân nói rằng anh có thể đi vào buổi sáng sớm, sợ anh không kịp ăn, vì vậy đặc biệt chuẩn bị bữa sáng cho anh, và lo rằng anh không thể ăn căn tin vào buổi trưa, nên bữa trưa cũng đã được chuẩn bị, à màu đỏ là bữa sáng, màu xanh là bữa trưa, hãy nhớ ăn nha! "
Vương Nhất Bác đưa tay nhận lấy, trong lòng ấm áp dâng trào: " Em ấy làm từ khi nào? "
" Đêm qua."
Tim Vương Nhất Bác vì hai chữ này mà run lên, ánh mắt màu vàng nâu nhìn về phía cửa phòng đóng chặt bên cạnh: " Ở nhà chăm sóc em ấy thật tốt, ta sẽ về sớm một chút. "
" 0520 sẽ chăm sóc tốt cho chủ nhân, sư tử lớn không cần lo lắng."
" Ừm."
Vương Nhất Bác xách cơm hộp Tiêu Chiến chuẩn bị cho hắn, rời khỏi phủ Nguyên soái.
Tin tức Vương Nhất Bác hôm nay sẽ đi quân khu đã được đưa lên mạng, rất nhiều người đang chờ tin tức hắn phục chức.
Trong thư phòng Quốc Vương đột nhiên mở miệng: " Hôm nay Vương Nhất Bác đi quân khu à? "
Tiêu Khải buông văn kiện đang phê duyệt trong tay gật đầu nói: " Đúng vậy thưa phụ hoàng, vừa rồi truyền đến tin tức, hắn đã phục chức, lúc này có lẽ đang nghe chư vị thượng tướng báo cáo công tác. "
Thực tế đúng là như vậy, hiện tại Vương Nhất Bác ngồi sau bàn làm việc, cho dù vị trí này đã lâu không ngồi qua, đồ đạc trên bàn vẫn giữ nguyên vị trí ban đầu.
Đứng đối diện hắn là năm vị Thượng tướng phụ trách 6 khu, sở dĩ là năm vị, là bởi vì khu 1 thuộc về Vương Nhất Bác, chưa bao giờ đề bạt thượng tướng, tất cả mọi chuyện đều có một vị Trung tướng phụ trách.
Chỉ là lúc này vị Trung tướng cùng với toàn bộ ba ngàn chiến sĩ khu 1 đều đã hy sinh trong trận chiến Tinh Hải.
Chỉ còn lại chủ soái vẫn còn ngồi ở đây.
Vương Nhất Bác rũ mắt từ trong túi lấy ra hộp cơm màu đỏ, từ lúc hắn xuất hiện ở quân khu, đối với đồ trên tay hắn, một đường hấp dẫn không ít lực chú ý.
Rất nhiều người đều đoán, trong tay Nguyên soái đại nhân mang theo đồ đạc, có thể hay không là cái gì trọng yếu cơ mật.
Nhưng lúc này nhìn Vương Nhất Bác tự nhiên bỏ chiếc hộp màu đỏ vào lò vi-sóng sau đó lấy ra mở nắp trước mặt mọi người, lộ ra bên trong là cơm trắng rắc rong biển với mè, cùng với bạch tuộc chiên tương đối đáng yêu, còn có trứng luộc.....
Mùi cơm tản ra trong không khí, để cho năm vị Thượng tướng đứng ở nơi này đều theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng.
Rõ ràng vừa mới ăn xong bữa sáng, lúc này ngửi mùi hương, trong bụng không biết tại sao lại truyền đến cảm giác đói khát.
Trước kia cũng giống như bọn họ, Nguyên soái đều chỉ có thể ăn trong căn tin quân khu.
Đột nhiên chuyển biến lớn như vậy, phần chênh lệch này làm cho trong lòng mấy người này nhất thời chua xót.
Quả nhiên trong nhà có bạn đời, đãi ngộ cũng không giống nhau.
Chua, chua thực sự!!!
" Nguyên soái. Cơm có ngon không? " Thượng tướng phụ trách khu 3 ngay thẳng, người như tên, tính tình vô cùng thẳng thắn, lúc này anh co giật cái mũi, ánh mắt nhìn chằm chằm hộp cơm của Nguyên soái đại nhân.
Thế nhưng không ngờ tới, Vương Nhất Bác lạnh lẽo liếc anh một cái, ngồi thẳng lại, đưa tay cầm lấy ly nước trên bàn uống một ngụm rồi hỏi: " Muốn ăn không? "
Không khí tỏa ra mùi tuyết mùa đông, lạnh lẽo, đầy nguy hiểm chết người.
Cảnh Trực khẽ run lên, cười hắc hắc: " Tôi chính là hỏi một chút, không muốn ăn, tôi ăn điểm tâm sáng rồi. "
Hài lòng với đáp án này, Vương Nhất Bác uống nước xong, buông ly xuống rũ mắt, phun ra ba chữ: " Bắt đầu đi. "
Cảnh Trực thu hồi trêu đùa trên mặt, bắt đầu báo cáo công việc trong khoảng thời gian này.
Khi năm người lần lượt báo cáo xong, nhìn Vương Nhất Bác rửa sạch hộp cơm, cẩn thận bỏ vào trong túi, động tác nhẹ nhàng giống như đang trân trọng người yêu.
" Các người còn có chuyện gì không?"
" Nguyên soái, về chuyện tái cấu trúc khu 1..."
" Dựa theo quy trình bình thường tuyển quân, chuyện này liền giao cho Cảnh Trực chịu trách nhiệm! "
Cảnh Trực bị điểm danh lập tức đứng thẳng người, làm một cái quân lễ tiêu chuẩn: " Tuân mệnh! "
Vương Nhất Bác nhìn anh một cái, lại đem ánh mắt nhìn về phía bốn người khác.
Bốn người còn lại: "..."
Sau trận chiến Tinh Hải, Nguyên soái có thể ăn bento*, vẫn làm cho người ta e ngại QAQ về thể xác lẫn tinh thần.
*Cơm hộp, từ tiếng Nhật.
Cả quân khu đều biết Nguyên soái Đế quốc trở về phục chức.
Mặc dù rất nhiều người sợ khí tràng cao lãnh của Vương Nhất Bác, nhưng với tư cách là Nguyên soái Đế quốc, ai mà không muốn nhìn hắn ở cự ly gần?
Huống chi diện mạo của Vương Nhất Bác, xếp hạng cao nhất trong bảng xếp hạng Alpha đẹp nhất Đế quốc năm năm liên tiếp.
Nếu Vương Nhất Bác không cao lãnh cấm dục không dễ ở chung, mà là người dịu dàng, Alpha được hoan nghênh nhất cả Đế quốc và muốn gả nhất cũng sẽ là hắn.
Đáng tiếc khí chất cao lãnh không dễ ở chung làm cho rất nhiều Omega có tâm với hắn tỏ vẻ mình không có năng lực làm tan chảy núi băng kia, liền nhìn từ xa thôi.
Vào giờ ăn trưa, căn tin nhộn nhịp hơn trước.
Cảnh Trực từ bên ngoài đi vào, nhìn bàn ăn đầy người, khóe miệng khẽ co rút, phó quan đi theo bên cạnh anh nhìn trái nhìn phải nhìn xung quanh như tìm kiếm cái gì liền nói:" Đừng tìm nữa, người các người muốn gặp sẽ không đến căn tin ăn cơm đâu."
Phó quan nghe vậy sửng sốt một chút rồi nói: " Làm sao có thể chứ, Nguyên soái trước kia chỉ ăn ở căn tin quân khu. "
Nếu như nói ai yêu thích căn tin nhất, chắc chắn là Vương Nhất Bác, cho dù hương vị khó ăn vạn năm như một cũng chưa từng thấy hắn gọi đồ ăn ngoài một lần, không chỉ như thế, căn tin quân khu Đế quốc còn có vị trí độc quyền của hắn, cửa sổ bên phải.
Cho dù sau trận chiến Tinh Hải, Vương Nhất Bác biến mất trong một khoảng thời gian, vị trí này cũng chưa từng có người khác ngồi qua, mọi người hình như đều vô cùng ăn ý, đem vị trí này để lại cho Nguyên soái đại nhân.
Lúc này đột nhiên nghe thấy Cảnh Trực nói Nguyên soái sẽ không đến căn tin ăn cơm, làm sao có thể chứ?. truyện ngôn tình
Cảnh Trực nghĩ đến cơm bento buổi sáng nhìn thấy, lúc ấy Vương Nhất Bác ăn sáng trước mặt bọn họ, khi hắn lấy hộp cơm màu đỏ ra khỏi túi đựng cơm, bên trong rõ ràng còn có một cái khác, nếu anh không đoán sai, đó nhất định là bữa trưa.
Nghĩ đến người cho tới bây giờ đều nhờ căn tin sống qua ngày, đột nhiên một ngày có thể ăn bento do bạn đời tự tay làm, tư vị này...
Thực sự chua lét!!!!
Rõ ràng tất cả mọi người đều là người độc thân, nhưng hiện tại đột nhiên có người thoát kiếp độc thân hơn nữa còn tiến về phía trước một bước dài, cho dù cơm bento là do người máy làm, cũng đủ để cho bọn họ chua xót rất lâu.
Thực sự đáp ứng câu nói đó, cây chanh và trái chanh, dưới gốc cây chanh chỉ có tôi!
" Nguyên soái bây giờ là người có gia đình, có thể giống như chúng ta sao, ngoan ngoãn đi ăn cơm đi."
Những người độc thân chỉ xứng đáng ăn căn tin sống qua ngày chờ qua đời ~
Phó quan bị Cảnh Trực nói càng bối rối hơn: " Ý ngài là sao, ăn căn tin có liên quan gì đến bạn đời? "
Cảnh Trực có chút đồng tình nhìn người kia một cái, giơ tay vỗ vỗ bả vai: " Có bạn đời đồng nghĩa với việc có bento tình yêu để ăn. "
Phó quan nghe vậy nhất thời mở to hai mắt, bộ dáng không thể tin được: " Ngài nói, Tứ điện hạ vì Nguyên soái chúng ta tự tay chuẩn bị cơm bento yêu thương?"
" Tự hay không tự tay tôi không biết, dù sao ngài ấy cũng có, hơn nữa còn có hai cái, bữa sáng cộng với bữa trưa." aNói xong Cảnh Trực bưng khay cơm đi lấy đồ ăn, phó quan bị lưu lại hoảng hốt cảm thấy mình bị thồn đường.
Bữa trưa Tiêu Chiến chuẩn bị cà rốt khoai tây, cơm thịt bò, ngoài ra còn thân mật chuẩn bị túi trà mao tiêm và cà chua bi sau bữa ăn.
Vào một buổi trưa yên tĩnh, ăn bữa cơm do tiểu omega của mình nấu và thưởng thức một tách trà nóng thanh nhạt.
Tất cả sự nôn nóng vào thời điểm này đều được xoa dịu hoàn toàn.
Sau khi ăn cơm trưa xong, Vương Nhất Bác chụp lại hộp cơm trống rỗng, đăng lên mạng ——
Tần Tinh Lan: Bữa trưa rất ngon, cảm ơn... [Ảnh].
[ Đến tột cùng là lực lượng gì khiến Nguyên soái lại một lần nữa phát tin tức???? ]
[ Tôi có thể trả lời câu hỏi trên, là tình yêu!!!!! ]
[ Bữa trưa rất ngon, ảnh là hộp cơm sạch sẽ, cho nên tôi có thể hợp lý hoài nghi, bữa trưa là Tứ điện hạ chuẩn bị????? ]
[ A, lại ăn được đường!!!!!!! ]
[ Nguyên soái trước kia chưa bao giờ phát tin tức, từ sau khi kết hôn, mỗi lần gửi tin đều không thể rời khỏi Tứ điện hạ, trong sáng ngoài tối tú ân ái, đây tuyệt đối là tình yêu đích thực!!!! ]
[ Chuẩn bị bữa trưa cho Alpha của mình, Tứ điện hạ thật tốt nha!!!!! ]
[ Không biết trên lầu đang vui vẻ cái gì, chẳng lẽ các ngươi đều quên Tứ điện hạ là Beta, Nguyên soái căn bản không thể đánh dấu hắn, hiện tại thoạt nhìn tốt bao nhiêu, về sau sẽ thảm bấy nhiêu, ai! ]
[ Phía trên ai cái gì mà ai, ghen tị cái gì, bỏ đi có được hay không, không nên ảnh hưởng đến tâm tình của chúng ta ăn kẹo đường, hiểu không? ]
[ Ghét nhất có người lấy AO nói chuyện, tỷ lệ ly hôn của AO hàng năm đều tăng lên, mong ngươi biết!!! ]
......
Tiêu Chiến đang đem toàn bộ linh thực trong nhà dời đến bãi đất trống phía sau nhà kính, nhìn 0520 hỗ trợ bỗng nhiên quay đầu dùng màn hình nhìn cậu: " Chủ nhân, sư tử lớn gửi tin nhắn, cậu có muốn xem không? "
Đột nhiên nghe thấy câu nói 0520, phản ứng đầu tiên của Tiêu Chiến chính là Vương Nhất Bác một mình gửi tin nhắn gì cho nó.
" Anh ấy nói gì với cậu?" Cậu có chút tò mò nhìn về phía 0520.
Kết quả 0520 trực tiếp đánh ra màn hình ánh sáng, vừa vặn là trang ba chiều của khu tin tức trên quang võng.
Tin tức Tần Tinh Lan gửi đi đã trở thành chủ đề mới nhất.
#1 Nguyên soái Đế quốc công khai tú ân ái.
Nhìn hộp cơm trong hình, hai má Tiêu Chiến nóng lên, cậu thế nào cũng không nghĩ tới Vương Nhất Bác lại cảm tạ cậu bằng cách thức như vậy.
Hiện tại toàn bộ công dân Đế quốc đều biết cậu chuẩn bị cơm cho Vương Nhất Bác.
Mặc dù điều này không có gì, nhưng làm cho Tiêu Chiến cảm thấy có chút xấu hổ.
Chỉ là trong lòng ngọt ngào lại ngọt ngào.
" Chủ nhân muốn trả lời một tin sao?" 0520 đã mở chế độ phát biểu cho cậu, rõ ràng chỉ cần cậu mở miệng, nó có thể nhanh chóng giúp đỡ.
Tiêu Chiến mím môi dưới suy nghĩ, thỏ con ngồi trên vai cậu bỗng nhiên vươn chân ngắn đè lại mặt cậu: " Chiu Chiu!"
Phát, phát.
" Giúp tôi gửi một câu: Đã nhận được lời cám ơn, chờ anh về nhà." Nói xong nhịn không được chà xát hai má nóng bỏng.
Lần này thật sự là tú ân ái!
Nhưng thực ra có một chút hạnh phúc ^ – ^.
Vì vậy Vương Nhất Bác rửa sạch hộp cơm rồi bỏ vào trong túi, vừa ngồi xuống, thiết bị quang não trên cổ tay chấn động một chút.
Thiết bị quang não của hắn cùng hệ thống 0520 tương thông, đột nhiên chấn động, làm cho trong lòng hắn căng thẳng, theo bản năng mở ra, liền nhìn thấy thông báo có một người đã trả lời tin của hắn.
Tiêu Chiến: Đã nhận được lời cám, chờ anh về nhà^ – ^.
Trong đôi mắt của Vương Nhất Bác nhất thời xuất hiện ý cười ôn nhu khó có thể khắc chế.
Lúc này đã có rất nhiều người chú ý tới phần trả lời này của Tiêu Chiến ——
[ Trời ơi, thật sự là đường!!!! ]
[ A a a, Tứ điện hạ đáp lại, còn nói không phải tú ân ái???? ]
[ Không nghĩ tới Nguyên soái cùng Tứ điện hạ sau khi kết hôn, lại là loại phong cách này, tôi cũng có thể!!!!! ]
[ Các người cứ dùng sức rắc đường, không cần bận tâm đến tôi, tôi có thể chịu được!!!!! ]
......
Mọi người ở phòng ăn đợi một buổi trưa muốn gặp Nguyên soái Đế quốc một lần: "......."
Không nghĩ tới Nguyên soái ngày đầu tiên phục chức, trước tiên rải một lượng thức ăn cho chó khổng lồ như vậy!!!
Nói cao lãnh không dễ ở chung đâu????
Cảnh Trực nhìn mọi người biểu tình phức tạp rời đi, trong lòng bỗng nhiên cân bằng.
Hết chap 59.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.