Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
***********
Về phần Công hội hương liệu sư bên kia, An Hùng híp mắt: " Bên Công hội tạm thời không cần để ý tới, chuyên tâm ứng phó với Viện kiểm duyệt Hoàng gia trước. "
" Nếu kéo dài đến cuối cùng, kết quả cũng không như ý muốn thì phải làm sao đây?" Tâm phúc biết ý tứ lời này của An Hùng, chỉ là đáp án cũng không cần suy nghĩ nhiều.
Ở trước mặt lợi ích gia tộc, vứt bỏ một Omega cũng không tính là gì, cho dù Omega này là con ruột của ông, là Omega duy nhất có giá trị lợi dụng của An gia, cũng sẽ không làm cho ông sinh ra một chút do dự.
Chỉ là phần tâm tư này, cũng không cần tiết lộ cho càng nhiều người biết, cho dù là tâm phúc cũng không được, vậy nên An Hùng nói:" Cái này ngươi tạm thời không cần quản, đi xuống đi."
Tâm phúc rời đi không lâu, thư phòng lại truyền đến tiếng gõ cửa.
Một mực ở trong phòng chờ An Hùng tìm đến, An Liệt Ninh chờ hồi lâu không đợi được, rốt cục ngồi không nổi tự mình lại đây.
Cánh cửa đẩy ra, liếc mắt nhìn An Hùng ngồi sau bàn làm việc: " Phụ thân, con có thể vào được không?"
Nhìn An Liệt Ninh ngoan ngoãn hiểu chuyện đi qua, An Hùng chỉ cảm thấy phiền lòng.
Bởi vì ông từ trong trí nhớ nhớ rõ lúc trước An Liệt Ninh lần đầu tiên bộc lộ thiên phú trên hương liệu, ông hơn cả mười phần vui sướng.
Hưng phấn đưa An Liệt Ninh đi tham gia đánh giá hương liệu sư cao cấp, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-ga-the-cua-dai-su-tu-nguyen-soai/1027207/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.