Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
***************
Hai tay rời khỏi bàn phím điều hành 0520, trong mắt Vương Nhất Bác không kịp lui đi sắc bén làm cho hắn thoạt nhìn giống như một lưỡi kiếm được mang ra khỏi vỏ.
0520 nhỏ giọng nói với giọng điệu đáng yêu: " Sư tử lớn, anh đã đánh bại kẻ xấu?"
" Ừm." Hắn làm hết thảy đủ để phế bỏ An Liệt Ninh, nhưng chỉ đơn thuần phế bỏ một người như vậy, làm sao đủ, " Bất quá còn phải chờ một chút. "
" Chờ cái gì nha?"
" Để cho bọn họ chết triệt để một chút."
" Sư tử lớn tại sao lại có nhiều người khi dễ chủ nhân như vậy?"
" Bởi vì em ấy quá tốt, bọn họ sẽ nhịn không được ghen tị."
" Ừm, chủ nhân chính là rất tốt, tôi thích chủ nhân, sư tử lớn anh cũng thích chủ nhân sao?"
Vương Nhất Bác gợi lên nụ cười dịu dàng, không chút do dự: " Thích. "
Thích đến nỗi ai khi dễ em ấy, hắn sẽ để cho người đó chết không kịp hối.
Hắn như vậy có chút đáng sợ, hắn biết, cho nên sẽ không để cho tiểu omega phát hiện, vụng trộm giấu kín nội tâm điên cuồng của mình.
Bởi vì nghĩ đến toàn bộ sự việc, Tiêu Chiến lại một lần nữa xem nhẹ Lâm Uyên, làm Lâm Uyên cho rằng lần này rốt cục có thể chờ được Đào Tử gửi tin riêng, ai ngờ vẫn không thấy, tâm tình lần nữa trở nên không tốt.
Đêm đó liền gửi tin tức cho hội trưởng Công hội hương liệu sư, gọi lão hội trưởng từ trên giường xuống, viết thư truy cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-ga-the-cua-dai-su-tu-nguyen-soai/1027205/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.