Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
**********************
Lúc Tiêu Chinh trở lại trong cung, mặt đen như tro bụi dưới đáy nồi, tùy thị đi theo phía sau cũng không dám lên tiếng, sợ rước họa vào thân.
Gã ngồi xuống, thời tiết oi bức bên ngoài lại gặp phải thái độ lạnh nhạt của Vương Nhất Bác, khiến gã bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát.
Đợi nửa ngày không thấy ai rót cho mình một ly nước: "Các ngươi là người chết hả, không biết rót cho ta một ly nước sao, muốn ta chết khát có phải hay không?"
Tùy thị đứng ở một bên vội vàng chạy rót nước cho Tiêu Chinh. Chờ khi bưng tới, Tiêu Chinh nhìn chất lỏng trong ly, mùi cam mát lạnh chua ngọt kia lại xuất hiện trong lòng, mặt nhất thời càng tối: "Ngoại trừ nước, các ngươi cũng không biết chuẩn bị cái gì khác sao? Đều là người chết hả? Có phải chỉ biết ăn thôi không? Phế vật, tất cả đều là phế vật!"
Đứng lên vứt ly nước được đưa tới trước mặt, Tiêu Chinh hừ hừ rời đi.
Tùy thị lưu lại liếc nhau một cái, im lặng thu thập mảnh ly vỡ trên mặt đất.
Đại hoàng tử từ phủ Nguyên soái trở về phát tiết cơn giận một trận cũng không có giấu diếm, rất nhanh mọi người đều biết hết.
Chỉ là cụ thể vì sao lại tức giận thì không biết nguyên nhân.
Quần chúng ăn dưa cũng chỉ có thể tự đoán.
Nhưng mà quan hệ giữa Đại hoàng tử Tiêu Chinh và Nguyên soái Vương Nhất Bác từ trước đến nay không hòa hợp lắm, có va chạm cũng là chuyện bình thường.
Mọi người cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-ga-the-cua-dai-su-tu-nguyen-soai/1027184/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.