Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
*********************
Vương Nhất Bác rời khỏi quang võng, đối mặt với màn hình hiển thị 0520: "..."
"Như vậy lần sau bọn họ sẽ không khi dễ chủ nhân nữa phải không?"
"Ừm."
"Sư tử lớn anh thật tuyệt vời, tôi đi nói cho chủ nhân, làm cho cậu ấy vui vẻ!" 0520 đóng hệ thống đang mở của mình, bước chân ngắn sắp rời đi.
Kết quả bị Vương Nhất Bác đưa tay đè lại cái đầu to.
Trong nháy mắt bị đè lại, động tác 0520 dừng lại, quay đầu dùng màn hình hiển thị hướng về phía hắn: "?"
"Đã khuya rồi, đừng quấy rầy cậu ấy nghỉ ngơi."
0520 im lặng một chút: "Anh nói đúng!"
Buông tay ra, Vương Nhất Bác nằm xuống giường, 0520 trở lại vị trí sạc, nhấp nháy màn hình: "Chúc ngủ ngon sư tử lớn, ngày mai gặp lại."
Sau khi âm thanh loli dễ thương biến mất, trong phòng hoàn toàn yên tĩnh lại.
Vương Nhất Bác nhắm mắt lại, thần thức sư tử lớn đột nhiên xuất hiện trong phòng, đầu to đặt bên giường, cái đuôi thật dài khẽ lắc lư, trong đôi mắt màu hổ phách lộ ra một nỗi cô đơn.
Tinh thần trì vỡ vụn sau lần bộc phát này, có thêm một thứ khác đó chính là hương vị mật đào đang dùng tốc độ chậm rãi dung nhập vào trong khe nứt, giảm bớt đau đớn của hắn.
Ngủ một giấc đến hừng đông, lúc Tiêu Chiến mở mắt có một chút hoảng hốt, sau đó dụi mắt ôm chặt sư tử nhỏ trong ngực: "Chào buổi sáng nha, sư tử nhỏ tiên sinh."
Đầu vùi vào bụng sư tử nhỏ cọ cọ, không biết bụng sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-ga-the-cua-dai-su-tu-nguyen-soai/1027182/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.