Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
**********************
Lúc ăn cơm tối, Tiêu Chiến lén nhìn tóc Vương Nhất Bác một chút, trải qua khoảng thời gian tu luyện này, nơi vốn đã bị cháy một lần nữa mọc ra tóc bạch kim rực rỡ, được hắn chải ra sau đầu, trông chỉnh tề một chút.
Cậu rũ mắt do dự: "Lát nữa ăn cơm xong, tôi giúp anh cắt tóc nhé."
Vương Nhất Bác trong lòng nhảy dựng lên, ra vẻ tự nhiên gật gật đầu: "Được, cám ơn cậu."
"Đừng khách sáo." Thấy đối phương đáp ứng, Tiêu Chiến liền cười rộ lên: "Kỳ thật lúc trước tôi đã muốn giúp anh cắt tỉa một chút, chỉ là không biết anh có nguyện ý hay không, cho nên không dám động. Anh yên tâm, kỹ thuật của tôi vẫn rất tốt."
Chủ động bán mình như vậy, làm cho Tiêu Chiến cảm thấy có chút xấu hổ.
Tiểu omega đương đỏ mặt, mềm nhũn nói với Vương Nhất Bác muốn giúp hắn cắt tóc. Tâm phòng ngự lạnh lùng cứng rắn của Vương Nhất Bác rắc rắc một tiếng lại một tiếng nứt vỡ, mềm mại bên trong tràn ra: "Ừ, tôi tin cậu."
Tiêu Chiến bị Alpha nhà cậu nói làm cho tim đập loạn, muốn biểu hiện tự nhiên trấn định một chút, rồi lại nhịn không được nhếch khóe môi lên.
Màn hình hiển thị 0520 đứng ở một bên một hồi đối diện với Tiêu Chiến một hồi hướng về phía Vương Nhất Bác, trên màn hình lại xuất hiện một đống loạn mã nhìn không hiểu
o520 "?????"
( Cá: Người máy cũng phải ăn cơm tró thôi =]]]]])
Ăn điểm tâm xong, Tiêu Chiến trở về phòng ngủ, tìm ra cái kéo cậu thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-ga-the-cua-dai-su-tu-nguyen-soai/1027177/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.