Xung quanh im phăng phắc, sau đó nháo nhào xôn xao.
"Sao cây lúa nước này lại sống ở trong nước?"
"Trông hơi giống lúa mì."
"Đây là thực vật của nhà trời đó!"
"Thiên Đạo đại nhân mà để ý cả những điều này ư?"
Người đời đều biết cây lúa mì chỉ sống được ở trong đất. Thế mà mảnh đất bùn ngập nước chẳng người nào đứng này lại mọc được hoa màu ư?
Vậy nhưng, điều mà khiến mọi người thảng thốt, thậm chí là sợ hãi hơn cả đó là: Thiên Đạo đại nhân lại lo toan cho thức ăn của người dân hèn mọn, thậm chí còn ban thực vật cho họ.
Đừng quên rằng dù có là tiên nhân hay những người tu chân già cỗi, họ chưa từng bận mắt những dân thường ti tiện.
Thế mà sức mạnh cao quý ấy lại dùng để sửa giống cây...
Chứng kiến cây lúa mới đó đã lớn nhanh như thổi, rất nhiều người nhòe nước mắt.
Cái gọi là "Phá lệ khai ân che chở sau thiên tai", cái gọi là "Thân quyến của Thiên Đạo thay mặt tuyên cáo", còn lâu đã bằng được thực vật cho sản lượng cao mà họ tận mắt nhìn thấy ở đây, giúp dân chúng thực sự cảm nhận được Thiên Đạo vẫn luôn dõi theo, quan tâm họ.
Những người sống sót đa số là ngư dân nghèo khổ. Mặc dù Thủy Di Đảo phát triển, phồn hoa, nhưng không phải nơi phù hợp để canh tác. Thức ăn trên đảo được vận chuyển đến từ lục địa theo đường biển. Trong khi ấy, thức ăn của những ngư dân nghèo lại hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250438/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.