Chuyển ngữ: Wanhoo
Tử Tô đánh giá hơi thấp, có một số người độc ác hơn hắn tưởng.
Tu sĩ chính đạo cũng không thiếu kẻ coi mạng người như cỏ rác.
Người phàm không có linh lực không phải con người trong mắt chúng.
Vậy nên khi nhận ra Tử Tô rất để ý tính mạng của bách tính, ra chiêu tấn công luôn né tránh bách tích chui rúc ở các góc, lập tức có ba kẻ bắt ba đứa trẻ làm con tin.
"Dừng lại!" Tà tu có râu quai nón dữ tợn nói: "Nếu ngươi dám tấn công tiếp tức không cần cái mạng của ba đứa này!"
"Ba đứa trẻ chưa là gì với ngươi thì tính tất cả người ở đây." Tu sĩ khác cười khẩy: "Ngươi tưởng ngươi bảo vệ được tất cả mọi người?"
Ba đứa trẻ chỉ khoảng bốn, năm tuổi bị sợ ngây người. Người nhà của ba đứa ngã ngồi ra đất khóc lặng lẽ, không dám phản kháng.
Người phàm không có linh lực chẳng khác nào cỏ rác khi đứng trước tu sĩ mạnh mẽ.
Đúng như dự đoán, Tử Tô dừng động tác, ghim đôi mắt tức giận vào mấy tu sĩ bắt trẻ con: "Muốn gì cứ nhằm vào ta! Bắt bí trẻ thơ vô tội có khác nào tà tu?"
"Hờ? Súc sinh không biết ngại mà nói đạo lý với con người?" Tu sĩ để râu quai nón nhếch mép sỉ nhục: "Khi nào mồm ngươi mọc hai cái râu thì quay lại đây nói chuyện với ta!"
Tử Tô nắm bàn tay tức giận, xương tay kêu răng rắc nhưng quả thật là hắn bị khó xử.
Hắn biết nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250433/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.