Chuyển ngữ: Wanhoo
Thượng Thanh kinh qua 12403 năm sau khi Thiên Đạo yên nghỉ.
Mùng 3 tháng 5.
Là ngày đã định trước sẽ chấn động Tam giới.
Sáng sớm hôm ấy, bầu trời Thủy Di Đảo quẩn quanh giọng nói của thiếu nữ.
Thanh Hòa lơ lửng giữa trời, mái tóc dài, ống tay áo, làn váy phần phật trong gió. Phượng hoàng gài tóc mai vỗ cánh như sắp bay đi.
Cô lạnh lùng, trang nghiêm tuyên cáo với thế gian.
"Các ngươi sợ hãi cái uy nhưng không nhớ ân đức."
"Nhận ân đức sâu nặng của Thiên Đạo nhưng tham lam vô đạo, sát hại muôn loài dẫn đến ác nghiệp ngút trời, không thể dung thứ cho sống tạm."
"Hôm nay, thân quyến Thanh Hòa nhận được thiên vận, tuyên cáo ở đây..."
"Dòng nước của biển Bắc sẽ rửa sạch mọi tội ác, người vô tội sẽ được tái sinh."
Thanh Hòa ngắt hơi, nói ra bốn chữ mà cô mong chờ rất lâu, dõng dạc hùng hồn:
"Đây là ý trời!"
Sau câu nói ấy, thổ địa bên dưới sục sôi huyên náo. Ai ai cũng bị chấn động, không hẹn mà cùng dừng công việc dang dở, mỗi người có một phản ứng khác nhau.
Chúng tiên tam giới, vô vàn sinh linh có sức mạnh rối rít để mắt đến mảnh đất này.
Tất cả đều muốn nhìn xem.
Thanh Hòa lặng lẽ nhìn bên dưới huyên náo.
Thủy Di Đảo là hòn ngọc quý của biển Bắc, nhận được lòng thương của Thiên Đạo.
Hôm nay, thần linh muốn lấy lại châu báu của ngài.
- Ta còn tưởng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250431/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.