Chuyển ngữ: Wanhoo
Thanh Hòa không chịu nổi.
Cô phải nói với Hải Lăng La thế nào đây?
Lão già đó...
Hải Lăng La vẫn nhìn cô chằm chằm, không thấy cô nói gì thì chợt hiểu.
Cô ấy khàn giọng hỏi: "Chàng bị ta ăn thật sao?"
Vừa nói, những giọt nước mắt rơi khỏi hốc mắt. Khuôn mặt vô cảm nhiều năm đã hoàn toàn thẫn thờ, không thể tỏ vẻ đau thương.
Tình cảnh cực kỳ xót xa.
Mười hai tuổi bị xâm phạm, cô không khóc.
Bị cha ruột ngược đãi, cô không khóc.
Nghĩ rằng Phong Tự bỏ cô chạy trốn, cô không khóc.
Vậy mà lúc này đây, biết Phong Tự mất tích đang ở ngay bên cạnh cô, ở trong cơ thể cô...
Thiếu nữ người băng luôn bị nói là lạnh lùng vô tình đột ngột rơi nước mắt.
Thanh Hòa không biết Phong Tự là người thế nào, có mối quan hệ gì với cô ấy. Nhưng nỗi bi thương trong trái tim chân thành của thiếu nữ vẫn khiến cô không cầm được lòng đau nhói.
"Dừng tay!" Hải Lăng La vừa lặng lẽ rơi nước mắt vừa cào bụng như muốn tìm kiếm máu thịt của Phong Tự, Thanh Hòa vội vàng ngăn.
"Nếu ngươi chết ngay bây giờ chỉ cho lão già kia sung sướng!"
"Không đúng, không đúng..."
Trước lời khuyên của Thanh Hòa, Hải Lăng La chỉ nỉ non phản đối.
Cô thấy Thanh Hòa nói không đúng nhưng không biết phản bác thế nào.
Đau quá.
Đau quá đau quá đau quá đau quá.
Nhưng không có ai để nói ra.
Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250427/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.