Chuyển ngữ: Wanhoo
Nói xong những câu ấy Thanh Hòa nhẹ lòng hẳn, ít nhiều cũng có ngại ngùng.
May mà cô quen với tình huống này.
Cô không nhìn thấy Phất Thần nên khi hắn im lặng, cô xem như chưa từng nói gì. Đợi khi cô bình tĩnh sẽ gợi chuyện mới, vậy là mọi thứ lại tự nhiên như thường.
Về chuyện thần linh nghĩ thế nào... Chắc là Phất Thần sẽ không nghĩ gì đâu.
"Hai người hơi giống nhau." Hải Lăng La không sợ nghị luận về thần linh, thiếu nữ nhìn chằm chằm cô, nói thẳng: "Cô là... thê tử của Thiên Đạo đại nhân sao?"
"Suyt!!! Không được nói câu đó!" Thanh Hòa kề tay vào miệng bảo cô mau dừng lại: "Câu đó là bất kính thần linh!"
"Ừ."
Thấy Phất Thần không có động tĩnh, Thanh Hòa nghi hoặc nhưng tự hiểu rằng: "Phất Thần đại nhân khoan dung không so đo cô lỡ lời."
Hải Lăng La bình tĩnh nói: "Thiên Đạo đại nhân tốt với ta quá."
"Không phải ai ngài cũng tốt, có thể là ngươi khá có duyên với ngài?" Thanh Hòa đoán bừa lý do, sau đó hỏi điều mà cô hứng thú: "Nhưng sao ngươi lại nói ta giống thê tử? Nếu có giống không phải nên giống cha con ư?"
Xoẹt.
Chớp lóe một cái.
Hải Lăng La chỉ trên đầu cô: "Có sấm sét trên đầu cô."
"À, thiên lôi đó. Ta bị bổ suốt, không sao đâu."
Hải Lăng La:?
Thiếu nữ người băng hơi nghi ngờ, nheo mắt nhìn cô.
"Hải Thanh Minh là phụ thân của ta, cô thấy chúng ta có giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250424/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.