Chuyển ngữ: Wanhoo
Ngoài miệng Thanh Hòa dè bỉu là thế, thực chất thì cô gặp nhiều cảnh tượng hoành tráng rồi nên cũng thấy bình thường.
Chỉ là sét từ trên giáng xuống thôi, có gì mới lạ sao?
Thế nên cô xoay người định rời khỏi đây.
Hướng đi này bị sét đánh không dùng được nữa thì đổi con đường khác.
Thanh Hòa bình thản như không có chuyện gì xảy ra, nhưng trong mắt người khác thì không cho là như vậy.
Cô ta và Hồ Ngọc đang đi dọc hành lang giữa hồ. Hải Thị xa hoa, gọi ngôi nhà này là phủ đệ thì chẳng bằng gọi là nhà thủy tạ trăm dặm.
Bởi vì cái hồ mênh mông này được một vị tiền bối Hóa Thần của Hải Thị đào bằng tất cả sức mạnh.
Sét đánh giữa hồ tất nhiên bị các đệ tử, tay chân của Hải Thị nhìn rõ.
Kẻ nào dám gây chuyện ở phủ đệ Hải Thị?!
"Hồ quản gia!"
"Hồ Ngọc bị tập kích?"
"Hình như do tiểu cô nương chuẩn bị rời đi gây ra."
"Giữ cô ta lại!"
Hồ Ngọc không có địa vị cao quý trong Hải Thị nhưng dẫu gì cũng là quản gia, thuộc nhóm thỉnh thoảng gặp mặt gia chủ.
Thanh Hòa thì không có bối cảnh, lại thấy cô định chuồn êm, rất nhiều người định bắt cô để báo cáo với gia chủ.
Người nói đầu tiên quát: "Đứng lại!"
Hử?
Đang nói chuyện với cô à?
Không phải đâu nhỉ.
Thanh Hòa hiếu kỳ ngoảnh lại, đập vào mắt là bóng đen lao đến.
Hóa ra người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250415/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.