Chuyển ngữ: Wanhoo
Thanh Hòa đứng tại chỗ đợi hộ vệ bắt cô.
Trong lúc chờ đợi, cô buôn chuyện với Phất Thần ở trong lòng.
- Nè, có phải em tỏ ra hơi hoảng hốt sẽ tốt hơn không?
Cô suy nghĩ nghiêm túc:
- Nhưng mà em không sợ lắm?
- Em bình tĩnh thế này liệu có khiến họ nghi ngờ, bẩm báo với Hải Thanh Minh, đánh rắn động cỏ không?
- Em cũng được xem như kinh qua vài lần kinh hoàng, em trưởng thành hơn rồi nhỉ.
Phất Thần không nghe nổi cô cứ tự biên tự diễn.
Hắn lạnh lùng:
- Thiếu niên vừa rồi là giao nhân, em có nhận ra không?
Hả?
- Thảo nào giọng hắn hay thế... Nhưng mà không đúng, hắn đâu có đẹp trai. Chẳng phải giao nhân không phân trai gái, ai cũng quốc sắc thiên hương?
Nếu Phất Thần từng làm thầy giáo ở Trái Đất, hắn sẽ nói một câu để hình dung tâm trạng mình lúc này.
Tăng xông.
Rất tăng xông.
Thần linh dẫn dắt chậm rãi:
- Em có biết có một linh thuật tên là dịch dung?
- Hôm trước ta mới dạy em, dặn em luyện tập chăm chỉ.
Thanh Hòa nghe ra sát ý trong chất giọng bình tĩnh của Phất Thần. Cô cười ngọt ngào nịnh nọt:
- Do có ngài bên cạnh, em chỉ để ý mình ngài nên mới không động não ấy mà.
Phất Thần không muốn để ý cô nhóc hoa ngôn xảo ngữ này nữa.
Thanh Hòa nói:
- Đúng là em nên luyện tập chăm chỉ, ít nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250413/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.