Chuyển ngữ: Wanhoo
Trai hay gái trên đường đều mặc quần áo lụa là. Có rất nhiều người tu hành thản nhiên sóng vai với dân thường dù không hề quen biết. Ở nơi đây, ngay cả cô đi một mình, phục sức ngọc bội loạt xoạt cũng chỉ giống đệ tử đại tông môn nào đó lén trốn xuống núi chơi.
Tuy rằng thỉnh thoảng vẫn có người liếc cô thêm vài bận nhưng không hề hò hét sợ hãi.
Thanh Hòa sờ cằm, cô định nói chuyện đôi câu với chủ quán rượu bên đường.
Cô cầm và quan sát vò rượu, mỉm cười nói: "Lão bá, đời sống người dân ở đây cao nhỉ. Rượu cũng là đắt gấp đôi nơi khác."
Lão bá mở được quán ở con phố sầm uất này cũng gọi là có tầm nhìn.
Lão nhìn Thanh Hòa và như đoán ra ngay, cười ha ha nói: "Tiên tử cứ đùa. Ông trời thương cái thân già này cho ta miếng cơm thôi. Rượu này ủ lâu năm, không có gì nổi bật, không bằng mỹ tửu của tiên gia. Nay có tiên duyên, chi bằng tiên tử mang về sơn môn chia sẻ với chư vị tiên trưởng, xem như là cho lão hủ được nhiễm chút tiên khí nhé?"
Lão bá rất biết ăn nói, thản nhiên tâng bốc cô. Cô có là đại tiểu thư lành chanh cũng không bắt được lỗi.
Thanh Hòa không phải đại tiểu thư đến để hạch sách. Ông lão dẻo miệng, cô không cảm nhận được gì ngoài dài dòng.
Lão bá này có hàm ý, nói chuyện cứ lồng ý này ghép ý kia.
Cô nghe nhưng bỏ đầu bỏ đuôi, trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250411/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.