Chuyển ngữ: Wanhoo
Có lúc thật sự muốn vứt cô ra ngoài.
Nhưng cánh tay của thần linh không nhúc nhích.
Cô lẩm bẩm: "Lần đầu gặp ngài em đã nói em khác họ."
Người phàm trần luôn lấy của thần linh mà không bao giờ cân nhắc đến đáp lễ.
Cô thì không.
Thần linh nói: "Ta từng nói..."
"Chuyện này không tính là em trả giá trước!" Thanh Hòa ngắt lời Phất Thần, giành quyền nói trước.
Tất nhiên cô hiểu cho đi một phía là gì.
Ngày còn đi học cô rất nhiều bạn bè. Bởi vì cô tốt bụng, hay giúp mọi người nên ai có việc gì cũng nhờ cô. Nhìn qua cô có rất nhiều bạn bè.
Nhưng "bạn tốt" của cô đều bị cái tính tốt bụng của cô chiều hư. Phải làm gì đó nhọc một chút sẽ lại dùng chiêu than vãn "Cậu ghét tớ rồi à".
Người cho đi nhiều nhất là người nhạy cảm nhất trong việc được nhận lại.
Nhưng có rất ít bạn của Thanh Hòa biết trả lại cô. Hầu hết các bạn đã quen với tấm lòng tốt bụng của cô.
Cô cần giữ cho mình cái mặt nạ đẹp nên bắt buộc phải tiếp tục cho đi thật nhiều.
Buồn thay, đến khi cô nhận ra mình làm vậy là sai, muốn rút tay về trở thành một phiên bản tốt hơn... thì lại không biết tình cảm bình thường là như thế nào.
Thần linh nói bình tĩnh: "Em không ở lại ta cũng sẽ không sao."
"Nhưng em cố tình ở lại, nếu có bất trắc vậy chưa biết chừng phải nộp mạng."
Câu này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250397/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.