Chuyển ngữ: Wanhoo
Mà vạn năm sau, thái độ của bản thể đã có khác biệt vô cùng lớn với một phần tách ra.
Có vẻ như thần linh cũng ý thức được điều này, song hắn chỉ nói ôn tồn.
"Đợi ngươi trở về, ta sẽ thanh lọc ác nghiệp cho ngươi."
Dây leo nghe được câu trên liền nằm yên, đợi thần linh lấy đi trung tâm của Động Thiên.
Cuối cùng đã kết thúc một trong những khế ước mang đến đau khổ vô tận hàng vạn năm cho thần linh.
Thần linh quỳ một chân, tay phải bắt lấy một sự vật tỏa ánh sáng vàng đen, chắc là trung tâm của Động Thiên. Nhưng khi Thanh Hòa định thần nhìn lại thì chẳng thấy cái đó đâu, có thể đã được thần linh cất ở đâu đó.
"Ngài có cần nghỉ ngơi để hấp thụ Thánh thể không ạ?"
Nhớ lại lần trước Phất Thần thanh lọc máu thịt ở Thiên Thánh Thành, có thể thần linh sẽ tạo ra tiếng động lớn khi thanh lọc ác nghiệp cho một phần tách ra.
"Không việc gì." Thần linh thế nào cũng được: "Ở đâu cũng được."
Hắn không có nhiều cảm xúc.
"Thế chúng ta cứ về đi, ở nhà yên tâm hơn mà đi đến đây cũng không vất vả."
Đây là lần thứ ba cô nhắc đến khái niệm nhà.
Thần linh không hiểu tại sao cô lại gọi Địa Cung vắng vẻ lạnh giá đó là nhà.
Hắn nhìn ra được cô nhóc thích ánh nắng thích sôi động nhất. Theo lý thì sống trong Địa Cung không khác gì nhốt cô trong nhà lao, đáng ra cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250394/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.