Chuyển ngữ: Wanhoo
Mơ màng tỉnh giấc, Thanh Hòa bị choáng ngợp trước biển lửa cháy đỏ rực bầu trời.
Trước mắt cô là ngọn lửa vô cùng đáng sợ.
Ngọn lửa thiêu đen núi non xanh mướt, bầu trời ánh màu cam đỏ. Còn cô tay chân bị trói xích sắt nằm trên đài cao dựng từ đá.
Đây là... đâu?
Tại sao cô lại ở đây?
Hình như cô đã mơ một giấc mơ rất dài, cảm giác mình quên gì đó nhưng hoa mắt chóng mặt không sao nhớ nổi.
Cô cố gắng nhìn xuống dưới đài, chỉ thấy một nhóm tu sĩ nhảy múa hát hò kỳ lạ như cô đồng lên đồng.
Đứng đầu là một ông già nham hiểm, trông mặt già nua lại cũng da dẻ hồng hào.
Cô không quen ông ta nhưng cảm thấy ghét, muốn tránh xa.
Thanh Hòa thở ra hơi lạnh.
Cô đau toàn thân mà người sốt nóng. Thanh Hòa có dự cảm cứ nằm trên đài hiến tế sẽ xảy ra chuyện gì đó vô cùng đáng sợ.
Cô dịch khẽ tay chân, chân vừa chạm đất lập tức dồn hết sức cắm đầu cắm cổ chạy về hướng khác.
Trông có vẻ tà tu chăm chú làm phép nhưng cô mới chạy được vài bước đã bị bắt.
Rõ ràng cách cô rất xa!
Thanh Hòa hoảng hồn: Sao họ chạy nhanh thế?
Biết dịch chuyển tức thời chăng?
Cô không giỏi buộc tóc, toàn xoã tóc nên giờ phút này cho những kẻ đuổi theo có cơ hội ra tay.
Nữ tu dữ tợn giật tóc cô, Thanh Hòa bị giật ngửa mặt, đầu đau khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250371/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.