"Ông cho con quỷ mặt xanh nhà ta ăn cái gì mà mấy ngày nay nó lại hay mệt mỏi như vậy?"
"Thì ra là chuyện này à?" Sư phụ tôi thở dài một hơi, cười nói: "Cái này rất đơn giản, ông đem hấp hai nén an hồn hương này rồi cho hắn ăn là được."
Nói xong sư phụ tôi bảo tôi đi lấy một hộp nhang cho hắn.
Lý Húc Dương hoài nghi nói: "Chẳng lẽ ông còn có chuyện khác có lỗi với ta?"
"Không có, không có." Sư phụ liên tục lắc đầu, gượng cười: "Ta là người như thế nào ông còn không biết sao?"
Lý Húc Dương bán tính bán nghi nhưng cuối cùng cũng rời đi. Sau khi Lý Húc Dương đi, sư phụ tôi thở dài một hơi, trên mặt tràn đầy vẻ ưu sầu. Tôi hỏi ông ấy có chuyện gì thì ông ấy không nói. Đúng lúc này, tôi nhận được cuộc gọi của ba tôi, ông nói trong nhà có chuyện, bảo tôi về nhà một chuyến. Tôi hỏi ông ấy có chuyện gì, nhưng ông ấy không nói gì cả, chỉ bảo tôi mau về nhà, ông ấy có chuyện muốn nói với tôi, ông ấy còn bảo tôi đừng nói cho mẹ biết chuyện này. Tôi nghe ba nói thần thần bí bí như vậy, nên đành phải mua vé xe trở về nhà ngay ngày hôm đó.
Ba trực tiếp đón tôi ở nhà ga, thấy tôi xuống xe, câu đầu tiên ba hỏi tôi là: "Có người tới trường tìm con à?"
"Người nào?" Tôi không hiểu câu nói của ba.
Ba tôi cười giải thích: "Ta chỉ thuận miệng hỏi thôi. Không phải trước kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-quy/2195196/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.