Sau khi từ biệt Tống Tử Kiều, thì tôi bảo Hạ Dương trở về nhà trước rồi một mình đi tìm bà cô. Không hiểu tại sao nhưng hình như bà cô rất ghét ma quỷ, tôi lo bà cô phát hiện ra thân phận của Hạ Dương thì sẽ làm ra chuyện không thể cứu vãn. Nhắc tới cũng lạ, nếu bà cô đã chán ghét ma quỷ như thế thì tại sao lại có quỷ bị phong ấn trong mắt trái của bà cô chứ? Chẳng lẽ là vì thực lực của con quỷ đó quá cường đại nên chỉ có thể phong ấn lên người mình? Trên đường đi, tôi suy nghĩ đủ kiểu, càng nghĩ càng cảm thấy những chuyện này thật quá phức tạp, cái não này của tôi thật sự là không lý giải nổi. Bà cô đang ngồi ở phòng khách chờ tôi, thấy tôi đến, bà cô liền lộ ra vẻ mặt phấn khỏi.
"Hôm nay cháu tới tìm ta, có phải là đã gặp phải chuyện gì rồi không?"
Tôi có chút do dự, không biết nên mở miệng nói với bà cô như thế nào. Ba tôi trước kia cũng đã rất nghiêm túc dặn dò tôi không được phép hỏi về chuyện đó của bà cô. Nhưng tôi nhất định phải làm rõ chuyện này, tôi không thể cứ đần độn, u mê như trước được nữa. Lý Nhất Phàm và bà cô đã quen biết nhau từ trước, hai người bọn họ có chút mâu thuẫn, đây là điều không thể nghi ngờ. Nhưng có một điều tôi vẫn không thể nào lý giải nổi, đó chính là Lý Nhất Phàm lợi hại như vậy, đến nhà tôi còn không bị Hạ Dương phát hiện, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-quy/2195184/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.