Tôi nghe bà cô nói Cố Nam Phong như vậy thì trong lòng cũng cảm thấy có chút không vui.
"Nhưng hắn thực sự đã bảo vệ cháu! Chính mắt cháu nhìn thấy mà!"
"Cháu còn nhỏ nên dễ bị lừa. Việc này không giống với những chuyện khác, chỉ sai sót một chút thôi là sẽ mất mạng như chơi."
Tôi không nói chuyện, mặc kệ bà cô nói như thế nào, nhưng trực giác của tôi mách bảo Cố Nam Phong không phải là loại người như bà cô nói. Nhưng tôi cũng không thể phủ nhận lời nói của bà cô, dù sao trên người Cố Nam Phong quả thực có rất nhiều bí mật, thậm chí nó còn liên quan đến tôi.
Bà cô hiển nhiên cũng cảm nhận được thái độ của tôi: "Nếu như cháu không tin ta, vậy chúng ta cứ chờ đi. Nhưng khi cháu gặp phải chuyện gì thì cứ nói, ta vẫn sẽ sẵn lòng giúp đỡ cháu."
"Vâng, cháu cảm ơn bà cô."
Cúp điện thoại, tôi đi dạo loanh quanh trong trường, nghĩ đến những chuyện xảy ra gần đây, sự nghi ngờ trong tôi chợt bộc phát. Hiện tại tôi nghĩ rất có thể Tạ Linh Linh đã bị nam quỷ thuộc âm sơn phái bắt đi rồi. Trước kia cô ấy gạt tôi, nói bà cô đã giết cô ấy, tôi đoán đến 80% là do cô ấy đã bị uy hiếp. Bà cô không phải là người xấu, nhưng bà ấy lại luôn nghi ngờ Cố Nam Phong, cảm thấy hắn đối với có mục đích và ý nghĩ không trong sáng. Dĩ nhiên là tôi Cố Nam Phong không có ý xấu với tôi, nhưng những lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-quy/2195169/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.