Tôi cẩn thận nhớ lại, có như vẻ trong thôn chúng tôi, tháng 7 âm lịch năm đó xác thực chỉ có ba người chúng tôi được sinh ra. Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân mà Tạ Linh Linh và Bạch Tuyết tử vong? Lúc trước Tạ Linh Linh cảnh cáo tôi, bảo tôi chỉ được ở lại thôn hai ba ngày sau đó phải rời đi ngay, liệu đó có phải là do chúng tôi có cùng tháng sinh không? Nghĩ tới nghĩ lui tôi vẫn không nghĩ ra duyên cớ.
Tôi gập thiếp mời lại, chuẩn bị cất nó vào ngăn kéo thì chợt nghe thấy ngoài của sổ có tiếng cười quỷ dị. Tôi cảm giác da đầu mình tê rần, khẽ ngẩng đầu nhìn lên thì không biết từ lúc nào mà trên cửa sổ đã có một vết máu loang lổ. Chính giữa vết máu ấy có một người đàn ông đang nằm sấp, mặt của hắn dính chặt vào cửa sổ. Khuôn mặt hắn vì bị đè ép vào cửa sổ nên đã có chút biến dạng, miệng hắn cười toe toét lộ ra hàm răng trắng hếu, máu tươi từ trên mặt hắn cứ chảy xuống không ngừng. Tôi khiếp sợ hét lên một tiếng, hoang mang lùi về phía sau hai bước, phục hồi lại tinh thần, sau đó nhìn kỹ lại thì không thấy bóng dáng của người đàn ông kia đâu nữa. Nếu không phải vết máu trên cửa sổ đang từ từ thu lại, nhất định tôi sẽ nghĩ sự việc vừa rồi là do tôi nảy sinh ảo giác. Bên ngoài trời quá tối nên tôi không thể nhĩn rõ tướng mạo của hắn, nhưng tôi biết hắn không phải là người trong thôn chúng tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-quy/152823/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.