“Anh… Quân Nhật… cuối cùng anh cũng xuất hiện rồi!”
Tôi ngập ngừng tiến đến gần hắn, phải làm sao để hắn tin tưởng tôi như trước đây?
“Anh phải tin em, bây giờ em đang giúp anh tìm lại ký ức! Người em đang tìm là một cái đầu người, nó biết thuật thôi miên, nó sẽ giúp…”
Chưa nói hết câu, tôi đã nghe thấy tiếng “choanggg”, tất cả những chiếc ly, cốc trên bàn đều tự nhiên vỡ vụn. Đèn trong phòng nhấp nháy liên tục rồi tắt ngúm, rõ ràng đang ở trong phòng mà một luồng gió lạnh buốt từ đâu thổi đến vây quanh tôi.
Quân Nhật mới giây trước còn đứng trước mặt tôi, giây sau đã vụt biến đi, chớp mắt đã lướt đến góc phòng, thò tay vào gầm bàn lôi ra một vật gì đó.
Chính là Đầu Người!
“Đầu Người! Ra là anh ở trong đó! Thế mà tôi gọi mãi anh lại không trả lời?”
Đầu Người bị Quân Nhật túm lên, nó chỉ có mỗi cái đầu, không có chân tay, khó mà đấu lại sự hung hãn của Quân Nhật lúc này.
“Ơi trời ơi cái con nhóc này! Chồng cô đang giận dỗi cô, đang giận dỗi, đang giận dỗi đó! Điều quan trọng phải nhắc lại ba lần!”
“Vào lúc này mà cô đã không lo dỗ dành hắn thì thôi, lại còn lớn tiếng gọi một thằng đàn ông khác không phải hắn nữa!”
“Tôi nói cho cô biết, tên dở hơi này đang bị thù hận làm cho hắc hóa rồi! Nói không chừng hắn biến thành quỷ rồi cũng nên! Tôi không phải là đối thủ của hắn nữa rồi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-quy-dung-bo-em-mot-minh/2732001/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.