Một đêm mơ đẹp, Tần Ninh dậy sớm, không nhìn thấy Bạch Hử, rửa mặt ăn sáng xong, một mình đến trước cửa đại sảnh.
Tín thiên ông bay đến miệng núi lửa, xoay quanh hai vòng, hạ xuống bên bờ hồ. Bạch Lam Bạch Hi đứng trước tín thiên ông, xoay người nói cái gì với thiên nga cùng đi, sau đó vẫy vẫy tay với Tần Ninh.
“Nhanh đi, Hắc Minh gửi tin, tập hợp sớm nửa giờ.” Bạch Hi nói.
“Biết rồi.”
Tần Ninh đáp một tiếng, vội vàng mở cánh ánh sáng, định bay qua mặt hồ.
Không ngờ, không chờ hai chân cách mặt đất, vạt áo đột nhiên bị kéo lại. Lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã xuống.
Ngạc nhiên quay đầu, một con người máy ống trụ xuất hiện ở phía sau, cánh tay kim loại duỗi ra, cố chấp nắm chặt Tần Ninh, giơ lên một bộ trường bào.
Đèn xanh trên đỉnh đầu lóe lên hai cái, giơ trường bào lên càng cao.
“Lại nữa.”
Bất đắc rĩ than một tiếng, nhìn trường bào, Tần Ninh không khỏi ê răng.
Hoa văn xinh đẹp có thể chấp nhận, đồ đằng tượng trưng tộc đàn, cũng coi như hợp thẩm mỹ tộc lông vũ.
Vấn đề ở chỗ, trường bào là thiết kế sát người, vạt áo qua mắt cá chân, cổ áo và viền ống tay thêu chỉ vàng, bên ngoài khoác một tầng áo ngắn, có vẻ bó tay bó chân, hoạt động vô cùng bất tiện.
Bên hông là tua cờ vàng kim rũ xuống.
Rộng hai ngón tay, khảm đá quý năm màu. Theo bước chân đi lại, tua cờ không ngừng lắc lư, dưới ánh mặt trời, có thể chói hoa mắt người.
Lễ mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ninh-phan-dau/888063/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.