Tinh hạm quay về thành Vũ, các phượng hoàng nhỏ đánh một trận thành danh. 
Lúc đầu, đánh nhau chỉ có một số chim hoàng và chim phượng. Theo chiến đấu bước vào giai đoạn gay cấn, chim non thêm vào vòng chiến càng ngày càng nhiều. 
Cuối cùng, một trăm ba mươi sáu con uyên sồ, thêm hai con chu tước, ba con thanh loan, ở bên ngoài trạm hàng không đánh thành một đống. Quyền qua cước lại, hoàn toàn quên mất ý tưởng ban đầu, chỉ vì phân ra thắng bại. 
Trên bầu trời, tên ánh sáng màu vàng, màu đỏ cùng màu xanh đan vào thành lưới, từng luồng sáng chói mắt xoay vòng bay lượn. 
Xích Hâm chiếm điểm cao, hai cánh mở ra, hơn trăm mũi tên sáng chớp mắt tụ lại, ngưng tụ thành gậy nanh sói màu đỏ đậm, phủ đầy gai nhọn sắc bén, nhắm thẳng vào Thanh Tịch đối diện. 
“Tiếu ——” 
Thanh loan không chịu yếu thế, một cánh tay nên lên, vũ khí ngưng tụ ra dài đến hai mét. Một bên là gậy nanh sói phiên bản cải tiến, một bên rõ ràng là trường đao sắc bén. 
Trừ phượng hoàng, bất luận đối thủ là ai, bị trực tiếp đánh trúng, tuyệt đối không chết cũng bị thương. 
“Tiếu!” Đến chiến! 
“Tiếu!” Đánh thì đánh, ai sợ ai! 
Hai chim hoàng ý chí chiến đấu dâng cao, không ai nhường ai. Căn nguyên sâu xa, từ lúc mới nở ra đã coi nhau là đối thủ. 
Truyền thừa sức mạnh huyết mạch, phải đánh! 
Tranh thủ sự chú ý của Tần Ninh, phải đánh! 
Cướp giật bạn đời sau này, nhất định phải đánh! 
“Tiếu ——” 
Hai tiếng kêu dài vang vọng, ánh sáng đỏ xanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ninh-phan-dau/888061/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.