Trở về miệng núi lửa hai ngày, trừ ngủ, Tần Ninh ngoại trừ ăn vẫn là ăn, từ sáng sớm đến tối mịt bị cho ăn, miệng hầu như không ngừng lúc nào.
Thỉnh thoảng Bạch Hử không ở, lượng cơm ăn cũng như thường không giảm.
Cứ cách hai giờ, người máy ống trụ sẽ trượt đến bên cạnh, nhắc nhở Tần Ninh ăn cơm.
Bạch tuộc nhỏ được thả khỏi ngoài thiết bị chứa vật, thấy ống trụ đứng bên cạnh giường, lập tức như gặp đại địch.
Lúc đối phương đỉnh đầu lóe ánh sáng màu cam bưng đồ ăn đến nhắc nhở Tần Ninh dùng cơm, sáu quả cầu đột nhiên phồng lên, từ đỉnh đầu đến mũi tua, màu sắc không ngừng đậm lên.
Vượt giới hạn đúng không? Cướp công tác đúng không? Không coi chúng nó ra gì đúng không?
Có thể nhịn sao?
Cương quyết không thể!
Một cuộc chiến tranh không có khói thuốc súng, mở màn từ đây.
Ống trụ bưng thịt nướng đến, cầu lam khinh miệt liếc mắt, xúc tua bay múa, thái nhỏ chân dị thú.
Miếng thịt cỡ bàn tay phủ đầy gia vị, gác trên giá nướng, kèm theo tiếng nổ lách tách, mùi hương nhanh chóng phiêu tán, mê người không gì sánh được.
Tần Ninh ăn vừa lòng thích ý, ống trụ rất là bất mãn, đèn cam lấp lóe lập tức thành đỏ.
Cầu lam nảy lên hai cái, đắc ý lắc lắc xúc tua. Có trí năng nữa thì cũng chỉ là máy móc, theo chương trình được cài đặt trước, không có năng lực đổi mới và khai phá, không so được với chúng.
Thất bại một ván, ống trụ trượt ra khỏi phòng, đèn đỏ trên đầu trước sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ninh-phan-dau/888019/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.