*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
“Tộc lông vũ mới nở ra, đa số là duy trì hình thái nguyên thủy.” 
“Vậy sao?” Tần Ninh nhíu mày. 
Vì sao cậu không nhớ được, bản thân từng có giai đoạn như vậy? 
Lại là vì ký ức gián đoạn? 
“Em và ta lại ngược lại.” Bạch Hử nói, “Từ thời thái cổ đã là như vậy.” 
Sau khi phượng hoàng nở ra, sẽ lập tức thay đổi hình thái, cũng vẫn duy trì đến khi trưởng thành. 
Ở trong tinh hạm, Bạch Hử ấn qua sau gáy Tần Ninh vài lần, cậu cũng không sinh ra biến hóa gì. Bởi vậy, càng giúp cho y khẳng định, huyết mạch của Tần Ninh vô cùng thuần túy. 
Lời nói vừa dứt, tóc đen lại bị ngón tay cuộn lên. 
Tần Ninh không quay đầu. 
So với lúc đầu, cậu đã có thể bình tĩnh tự nhiên. 
Cái gọi là thói quen, thật sự là đáng sợ mà. 
Cầu thang lên xuống đến đáy, Bạch Hử ấn vào bảng điều khiển, sau một luồng sáng nhạt dựng đứng, mặt tường tách ra hai bên. 
Nơi này đã cách trạm hàng không ít nhất một nghìn mét. 
Kỳ lạ là, hành lang lối đi ngang dọc, lại không làm người cảm thấy nửa điểm áp lực. Ngược lại, hành lang trong suốt dung hợp với các kiến trúc chằng chịt, giống như một bức tranh không trung lập thể mà lại lộng lẫy. 
Tần Ninh được thả xuống đất, lòng bàn chân có chút phù phiếm. Cắn răng chịu đựng, mới không lảo đảo ngã xuống. 
Khoảng cách cậu không đến trăm mét, mấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ninh-phan-dau/887994/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.