Tần Ninh rơi xuống rất nhanh, cánh ánh sáng sau lưng mở ra, lại không có bất cứ tác dụng. 
Máy giao dịch rơi vào ngủ đông, bạch tuộc nhỏ còn hoảng sợ hơn cậu, siết chặt xúc tua, không cần nhìn cũng biết, cánh tay nhất định để lại vết bầm tím. 
Trên đường rơi xuống, gió thổi tóc bay loạn. 
Tần Ninh thân bất do kỷ(1),lại không có nửa điểm hoảng sợ. Ngược lại có loại cảm giác… thân thiết đến kỳ quái. 
Tất cả xung quanh, vách đá như mực, gió mang theo sức nóng, thậm chí là mùi bụi có chút gay mũi, đều làm cậu cảm thấy thân thiết. 
Giống như cậu đã từng đến nơi này. 
Sâu trong núi lửa, có ràng buộc sâu nhất đời này kiếp này của cậu. 
Ý nghĩ chợt lóe qua đầu, cẳng tay đột nhiên bị siết chặt. 
Sáu con bạch tuộc nhỏ xúc tua nối xúc tua, nháy mắt đến gần vách đá, ngắm đúng cơ hội, hai con bắn về phía trước, bám chặt vào hốc đá, bốn con còn lại ôm chặt cánh tay Tần Ninh, muốn giữ cậu treo giữa không trung. 
Xúc tua khảm vào khe hở giữa nham thạch, như dây thép kéo. 
Tốc độ rơi xuống lập tức chậm lại. 
Có cơ hội tạm nghỉ, Tần Ninh vung cánh ánh sáng, phát hiện một hang đá lõm vào, vội vàng đưa tay ra phía trước, dùng sức bám vào bên rìa. 
Đầu ngón tay lõm xuống, trong tiếng vang chói tai, bụi đá bắn ra. 
Nham thạch màu xám đen, để lại vết cắt rõ ràng. 
Hai tay nắm chặt, hai chân đạp lên gờ đá rộng hai ngón tay, Tần Ninh dùng hết toàn lực, mới miễn cưỡng ổn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ninh-phan-dau/887985/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.