By Bạch Vân Du Nhiên
Gió bắc biên tái gào thét, mây đen vần vũ như thể che kín cả bầu trời, chỉ còn lại một mảnh ám vàng, trong thành trấn nho nhỏ dưới góc trời, cát bụi mù mịt làm mờ mắt, dù cho người địa phương từ lâu đã không còn ngạc nhiên với tiết trời này nữa, nhưng vẫn trốn trong nhà không dám ra ngoài.
Các loại hàng quán đã đóng cửa từ lâu, đường phố hiu hắt vắng lặng.
Trong một quán rượu nhỏ duy nhất trong thành, tiểu nhị núp đằng sau quầy, rụt cổ lại nhìn cát vàng bay cuồn cuộn ngoài trời, mấy lần muốn đóng cửa quán mà tránh cuồng phong, thế nhưng vừa quay đầu lại nhìn bạch y công tử ngồi uống rượu một mình trong điếm, lại liếc nhìn xấp ngân phiếu chặn trên quầy, nhớ lại quy củ lúc hắn cho bạc, bao toàn bộ quán rượu, không được phép đóng cửa, lại co người núp vào trong quầy, nhưng ánh mắt tò mò thì vẫn liên tục đánh về phía vị công tử hoa mỹ kia.
Vị công tử này đã ở lại ba ngày, ngày nào cũng tới từ sáng sớm, trời tối liền đi. Giống như đang chờ đợi ai đó, nhưng người ấy lại không đến đúng hẹn. Tiểu nhị nghĩ, lại không khỏi nhìn ra ngoài trời, vẫn cuồng phong cát vàng mênh mông không một bóng người. Mắt thấy trời đã sắp tối, nhân vật tựa như Trích tiên như thế này, người được chờ nhất định cũng không phải là người bình thường đi, có thể để cho hắn chờ lâu như vậy, rốt cuộc là người nào? Người thân? Bằng hữu? Hay là, tình nhân? Tiểu nhị đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nien-ha-van-quy-an/10258/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.