Sáng ngày mười tháng chín, lễ khai đàn của Chính Khí trang được cử hành. 
Quần hùng đến tham dự đông đến gần ba ngàn, sẽ nuốt của nhà họ Lã hơn vạn bạc rượu thịt. Nhưng nhờ có mâm cỗ đầy mà không khí vui vẻ và náo nhiệt phi thường. Tuy nhiên, mới chỉ có trà, rượu và lạc rang được dọn ra. 
Bọn Ngọc Trâm cũng có mặt. Nàng ríu rít nắm tay gã thư sinh mày thanh mắt sáng, dung mạo đoan chính, đôn hậu, hai vành tai lớn và dầy như tai Phật. 
Quần hùng thầm chê Hổ Hồng Nhan đa tình, lãng mạn vì không thể ngờ rằng gã thư sinh áo xanh kia lại chính là kẻ bị thọ thương gần chết hai hôm trước. 
Bạch Thúy Sơn đã tạ lỗi bằng cách đem hết linh đan diệu dược ra chữa trị cho Nhương Thư. Nhưng chủ yếu vì thương tích không sâu, trong máu chàng lại có dược chất của Quỷ Nấm, nên Nhương Thư bình phục mau chóng đến không tưởng. 
Sáu vết thương đã liền miệng, được băng chặt bằng vải sạch, nhìn bề ngoài không ai có thể phát hiện! 
Hổ Hồng Nhan đã thôi chán ghét Thúy Sơn vì gã khôn ngoan gọi Nhương Thư là đại ca, còn nàng là đại tẩu. 
Nhương Thư không phản đối, chỉ cười bảo : 
- Đúng là lưỡi ngươi không có xương, lúc đầu thì tán tỉnh, sau nhận là chị dâu! 
Thúy Sơn cười khúc khích : 
- Tiểu đệ không thể sánh với đại ca, đành chịu thua mà tìm mối khác vậy! 
Thiết Kình Ngư Tào Ưng thì lại cảnh giác, nghĩ thầm : 
- “Họ Bạch quá đẹp trai, không hiểu kề cận lâu ngày, có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nhuong-thu/1352157/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.