Khương Tình bị đánh đến nỗi mắt sưng thành một đường chỉ, nhưng lúc cô ấy ngồi trên sô pha, trên gương mặt vẫn có thể nhìn ra vài phần bướng bỉnh và không phục.
Tôi nói thật ra cô ấy cũng rất đáng yêu là bởi vì tính cách của cô nàng này đúng là quá thẳng thắn.
Lần trước vì tôi mà bị đánh tới thủng màng tai, vậy mà mọi chuyện qua đi cô ấy cũng không ghi thù, còn có thể kéo tay tôi vui hớn hở hỏi:
"Chị Yên, chị thấy tóc mới của em đẹp không, ông thầy Tony kia có tay nghề cực tốt, em rất thỏa mãn luôn."
Lần này người gọi điện thoại cho tôi tới cũng là Khương Tình.
Cô ấy nhờ tôi chở mình đi bệnh viện xét nghiệm tổn thương.
Tôi bất đắc dĩ nhìn Phó Lôi, mà Phó Lôi lại chẳng thèm để ý chút nào. Anh ấy cười lạnh lùng một tiếng rồi quay người lên lầu.
Vì vậy không có gì khác lần trước là mấy, tôi lại lái xe đưa cô nàng này đến bệnh viện.
Sau đó phải nhập vện, cô ấy thuận lợi báo cảnh sát trong bệnh viện, lại còn liên hệ cả luật sư để khởi tố Phó Lôi.
Tôi thở dài một tiếng: "Cô làm những thứ này chỉ tổ phí công thôi."
Khương Tình chẳng thèm quan tâm đến lời tôi nói, chỉ tập trung cố vấn với luật sư.
Tôi biết, cô nàng lại cáu kỉnh rồi, lần này ngay cả tôi cũng giận cá c.h.é.m thớt chung.
Trên đường tôi đưa cô ấy đến bệnh viện, trong chiếc xe thể thao BMW
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nhien/3729632/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.