Tôi nói một con số không nhỏ, mấy cô nàng đó lại được một trận tức giận đến thở hổn hển.
Nhưng cũng chẳng sao cả, tôi cho mấy cô nàng này hai mươi phút để quyết định.
Trong thời gian đó tôi múc một chén canh rồi chậm rãi ngồi ăn. Không quên hỏi A Tĩnh xem có muốn nếm thử hay không.
A Tĩnh hạ quyết tâm: "Ăn! Bà đây tối giờ chưa được ăn gì, sắp c.h.ế.t đói rồi."
Lúc hai chúng tôi ngồi ăn cơm, cửa phòng lại được đẩy ra một lần nữa, một cậu trai thở hổn hển chạy vào.
Cậu ta mặc một bộ tây trang màu xám, vóc người không cao nhưng mặt lại rất trắng, trông rất hoạt bát.
Cậu trai đó vừa vào cửa đã kêu lên: "Chị ơi."
Tống Tiếu vừa nhìn thấy cậu ta liền sửng sốt: "Tiểu Trí, sao em lại tới đây?"
"Thấy chị gửi tin nhắn trên wechat là em lái xe chạy đến liền, chị không bị sao chứ?"
Đúng vậy, cậu trai trẻ tuổi này trên là Tống Trí, là con trai của Tống Cảnh Dương, là em trai của Tống Tiếu, cũng là em trai tốt cùng cha khác mẹ của tôi.
Nhưng Tống Tiếu sẽ không ngờ tới, câu chị mà cậu ta gọi lúc vừa vào cửa kia chính là gọi tôi.
Câu chị không sao chứ, cũng là đang quan tâm tôi.
Tống Tiếu ngây ra như phỗng.
Tôi thờ ở mà đập tay lên bàn, ghé mắt nhìn Tống Trí: "Có việc, bạn tôi sắp bị cô chị kia của cậu đánh c.h.ế.t rồi."
Tống Trí nhìn thoáng qua Tống Tiếu liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nhien/3729629/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.